This article belongs to a special issue of Oral Tradition published in translation - This article belongs to a special issue of Oral Tradition published in Vietnamese how to say

This article belongs to a special i

This article belongs to a special issue of Oral Tradition published in honor of
John Miles Foley’s 65th birthday and 2011 retirement. The surprise Festschrift,
guest-edited by Lori and Scott Garner entirely without his knowledge,
celebrates John’s tremendous impact on studies in oral tradition through a
series of essays contributed by his students from the University of MissouriColumbia
(1979-present) and from NEH Summer Seminars that he has directed
(1987-1996).
http://journal.oraltradition.org/issues/26ii
This page is intentionally left blank.
Oral Tradition and Sappho
R. Scott Garner
Over the last several decades there has developed among scholars an increasing
willingness to examine the many possibilities that existed for the oral performance of non-epic
poetry in the song culture of the early Greek world.1 However, perhaps because archaic lyric and
elegiac poets are often considered to have been individual artisans displaying unique brands of
creativity, philosophy, and emotion,2 there has been an unfortunate reluctance by scholars to
delve beyond the ancient performance arena itself and consider how other aspects of the poetic
process are themselves indebted to oral traditional practices. In a recent monograph, I attempted
to redress part of this scholarly imbalance by demonstrating that much of archaic Greek elegy
should be viewed in light of the oral-formulaic techniques that lay at its compositional core
(Garner 2011). In this essay I would like to build on those earlier arguments in order to raise the
possibility that Sappho’s stanzaic poetry also might be understood as oral, traditional, and even
formulaic.
Of course, the idea that Sappho’s poems are to one degree or another related to oral
traditional compositional techniques is not novel. Milman Parry himself raised the idea as early
as 1932 (29-30):
The same forces which created the poetic epic language of Homer created the poetic lyric
language of Sappho and Alcaeus. The scant remains of these two poets do not allow us to show, as
we can do for Homer, that their diction is formulaic, and so oral and traditional. We do know,
however, that Solon and Theognis were still following an oral tradition of iambic poetry, and that
they lived at that time, always so precious for our own knowledge of oral poetries of the past and
present, when verse-making was oral but writing known and used as a means of recording and
keeping. All that we know of the use of writing in Greece at the beginning of the sixth century
Oral Tradition, 26/2 (2011): 413-444
1 See, for example, Nagy 1990a, 1990b; Gentili 1988; for Sappho in particular and her awareness of
positioning herself within this performance-based society, see Lardinois 2008 and the bibliography therein. On the
dominant early Greek cultural mindset being steeped in orality more generally, see Havelock 1963, 1982; Thomas
1989.
2 Sappho in particular is especially often put forward as the epitome of this Greek poetic individuality.
Thus, for instance, Bowra once stated that “Sappho seems to have been sure of herself and her art” (1961:246) and
Svenbro claimed that Sappho 1 more specifically “is the poem of an individual” (1975:49). Such issues are also at
the heart of more recent debates concerning Sappho’s position within or against masculine norms of behavior; see,
for example, Skinner 1993, 2002; Greene 2002; Winkler 2002.
points to the same thing for Sappho and Alcaeus. Yet while we may feel some doubt as to the way
in which they made their verses, there is not the least doubt that their poetic language was drawn
from an oral tradition: only in an oral poetry does one ever find such a variety of forms that have
each one its own metrical value.
For Parry it was this last distinctive characteristic of coexisting metrical by-forms and the
corresponding thrift with which they were employed that constituted firm evidence that a given
poet was working within a formulaic oral tradition.3 But since the output of poets such as Sappho
and Alcaeus was not preserved in large enough quantities for such analysis to be conclusive in
the same way that it was for Homer, Parry made no further effort to detail any possible
relationship between the Lesbian poets and oral-formulaic compositional techniques, and in fact
only a handful of other scholars since Parry’s time have pursued the issue in any depth, either in
relation to Sappho specifically or with respect to early Greek lyric more broadly.4 Instead, the
few recent attempts to analyze the relationship between lyric and oral traditional poetic
techniques have tended either to proceed in the quite problematic direction of exploring
intertextual parallels between lyric and epic5 or to limit their analysis to diachronic issues of
metrical development.6 The result, then, has been that some scholars have dismissed altogether
the oral traditional nature of such poetry while others have accepted the idea of a predominantly
oral context for performance and transmission of the poems but have done so without taking the
additional step of considering the specific expressive means by which these poems achieved their
desired effects within such traditional arenas.7
414 R. SCOTT GARNER
3
See especially Parry 1930 and 1932.
4 Though “lyric” originally designated only poetry sung to the lyre or another stringed instrument, here and
throughout this essay I use the term synonymously with “non-epic” to include iambic and elegiac poetry as well.
(Cf. Gentili 1988:32.) My choice in this matter is not meant to diminish the role that instrumental accompaniment or
lack of it helped determine issues of genre in the ancient world, but is instead aimed at underlining the variability
with which such accompaniment actually seems to have occurred in the early Greek poetic landscape and the
interdependence that such genres had on each other. See further Gentili 1988:32-49, Garner 2011:4-6.
5 As a small representative sample of works exemplifying this approach in conjunction with Sappho in
particular, see Page 1955, Harvey 1957, Svenbro 1975, Hooker 1977, Rissman 1983, and Schrenk 1994. More
recently, Winkler (2002) has similarly suggested that “Sappho’s use of Homeric passages is a way of allowing us,
even encouraging us, to approach her consciousness as a woman and poet reading Homer” (46), though elsewhere
he argues that archaic lyric “was not composed for private reading but for performance to an audience” (41).
6 See, for example, West 1973, Nagy 1974 (with further theoretical refinements found in Nagy 1979,
1990b:439-64, 1996, and 1998), Haslam 1976, Berg 1978, and Bowie 1981.
7 For a fuller account of these methodologies being applied to early non-epic Greek poetry, see Garner
2003:389-91. The few notable exceptions to this pattern of scholarly inattention toward oral traditional practices
being present in lyric have been found in discussions of elegy, most notably in the work of Giannini (1973:61) and
Barnes (1984:ch. 3; 1995). Even in these perceptive studies, however, only isolated aspects of meter and
enjambement are considered without further discussion of the larger processes involved.
Sappho and Oral Performance
Before we look into the specifics of traditional compositional techniques used by Sappho,
what can we first say with certainty concerning the original performance arena for her poems?
We know from both internal and external testimonia, for instance, that the usual means for
presenting lyric poetry to an audience in archaic Greece involved active performance, with
performance modes varying from monodic to choral and with instrumental accompaniment (or
the lack thereof) further helping to define the performance arena.8 For Sappho in particular this
connection between music and poetic production is made even stronger by the depictions of the
poet within archaic and classical vase painting, where musical instruments and singing play
prominent roles, even when Sappho is pictured as reading the poetry from a book while sitting.9
Positioning Sappho’s works within a more specific performance frame, though, is a much more
difficult task. On one end of the spectrum, it has been argued that the majority of Sappho’s
poems must have been private monodic poems for limited audiences within an intimate thíasos
and that much of the significance of the poems is thus hidden from anyone outside that original
religious group; however, it has also been put forward that Sappho’s poems, however intimate
they may seem, were actually the remains of great choral activity on the island of Lesbos and
that their content should be viewed primarily with this larger audience in mind.10 Unfortunately
scant evidence remains as a basis for such speculation, and in all likelihood many of Sappho’s
songs were probably performed and re-performed in a variety of different contexts such as
weddings and funerals where the line between private and public would have already been
blurred for the audiences involved. However, even if we imagine these poems as being
performed for the most intimate of audiences, it is quite clear—as André Lardinois (2008) has
observed—that Sappho herself imagined her own fame and that of her subjects as carrying on
through the memory of her poetry’s actual performances rather than through its textualized
transmission.11
Nevertheless, at least in the cases of the poems that have survived to us today,
textualization did indeed enter into the picture at some point. When and how this process
occurred is, however, unknown, though at least three possible scenarios exist:
ORAL TRADITION AND SAPPHO 415
8 See further Bowra 1961:3-4, Campbell 1964, Herrington 1985:192-200, Gentili 1988:24-49, Nagy 1990b:
19-20, Gerber 1997 (espec. pp. 96-97), Garner 2011:4-6.
9 Yatromanolakis (2001) provides a catalogue of vases from 610-540 BCE on which Sappho is positively
labeled or more tentatively identified. For a fuller discussion of these vase depictions alongside the relevant literary
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
Bài viết này thuộc về một vấn đề đặc biệt của truyền miệng xuất bản để vinh danhSinh nhật lần thứ 65 John Miles Foley và nghỉ hưu năm 2011. Bất ngờ Festschrift,đánh-edited by Lori và Scott Garner hoàn toàn không có kiến thức của mình,kỷ niệm của John tác động to lớn trên các nghiên cứu trong truyền miệng thông qua mộtloạt các bài tiểu luận đóng góp của các học sinh của mình từ Đại học MissouriColumbia(1979-nay) và từ hội thảo mùa hè NEH ông đã đạo diễn(1987 - 1996).http://Journal.oraltradition.org/issues/26iiTrang này cố tình để trống.Truyền miệng và SapphoR. Scott Garner Trong nhiều thập kỷ đã phát triển trong giới học giả một tăngsẵn sàng để kiểm tra nhiều khả năng tồn tại để thực epic, miệngthơ ca trong nền văn hóa Hy Lạp world.1 đầu bài hát Tuy nhiên, có lẽ vì cổ lyric vànhà thơ elegiac thường được coi là để có là cá nhân nghệ nhân Hiển thị các thương hiệu độc đáo củasáng tạo, triết học, và cảm xúc, 2 có đã có một miễn cưỡng đáng tiếc bởi các học giả đểnghiên cứu vượt ra ngoài đấu trường cổ đại hiệu suất chính nó và xem xét như thế nào các khía cạnh khác của poeticquá trình là mình mắc nợ để thực hành truyền thống bằng miệng. Trong một chuyên khảo tại, tôi đã cố gắngđể khắc phục một phần của sự mất cân bằng học thuật này bởi hiện mức độ mà nhiều cổ Hy Lạp elegynên được xem trong ánh sáng của các kỹ thuật oral-formulaic nằm tại lõi của nó sáng tác(Garner 2011). Trong bài luận này tôi muốn xây dựng trên những lập luận trước đó để nâng cao cáckhả năng rằng Sappho của thơ ca stanzaic cũng có thể được hiểu như miệng, truyền thống, và thậm chícông thức.Tất nhiên, ý tưởng rằng những bài thơ của Sappho đến một mức độ hay cách khác liên quan đến bằng miệngkỹ thuật sáng tác truyền thống không phải là cuốn tiểu thuyết. Milman Parry mình lớn lên ý tưởng sớm nhấtnhư 1932 (29-30):Các lực lượng tương tự mà tạo ra ngôn ngữ thơ sử thi của Homer tạo lyric thơngôn ngữ của Sappho và Alcaeus. Vẫn còn rất ít của các nhà thơ hai không cho phép chúng tôi để hiển thị, nhưchúng tôi có thể làm cho Homer, rằng ngôn pháp của họ là công thức, và để uống và truyền thống. Chúng tôi biết,Tuy nhiên, rằng Solon và Theognis vẫn còn theo một truyền miệng iambic thơ, và rằnghọ sống vào thời điểm đó, luôn luôn như vậy quý giá nhất của riêng của chúng tôi kiến thức về uống poetries của quá khứ vàhiện nay, khi câu thơ pha được uống nhưng được biết đến bằng văn bản và được sử dụng như một phương tiện ghi âm vàgiữ. Tất cả những gì chúng tôi biết về việc sử dụng viết tại Hy Lạp vào đầu thế kỷ thứ 6Truyền miệng, 26/2 (2011): 413-4441 xem, ví dụ, Imre 1990a, 1990b; Gentili năm 1988; cho Sappho ở nói riêng và của mình nhận thức củađịnh vị bản thân trong xã hội dựa trên hiệu suất này, xem Lardinois 2008 và thư mục trong đó. Trên cácthống trị nhận thức văn hóa Hy Lạp đầu bị chìm ngập trong orality nói chung, xem Havelock 1963, 1982; Thomasnăm 1989.2 Sappho đặc biệt đặc biệt là thường đưa ra như là mẫu mực của này cá tính thơ Hy Lạp.Vì vậy, ví dụ, Bowra một lần nói rằng "Sappho dường như đã được chắc chắn của mình và nghệ thuật của mình" (1961:246) vàSvenbro tuyên bố rằng Sappho 1 cụ thể hơn "là bài thơ của một cá nhân" (1975:49). Các vấn đề cũng tạiTrung tâm của cuộc tranh luận gần đây liên quan đến vị trí của Sappho trong hoặc chống lại nam tính chỉ tiêu của hành vi; xem,Ví dụ, Skinner 1993, 2002; Greene 2002; Winkler 2002.điểm để điều tương tự cho Sappho và Alcaeus. Nhưng trong khi chúng tôi có thể cảm thấy một số nghi ngờ như là cáchtrong đó họ thực hiện câu thơ của họ, có là không ít nhất là nghi ngờ rằng ngôn ngữ thơ mộng của họ đã được rút ratừ một truyền thống bằng miệng: chỉ trong một thơ uống hiện một đã bao giờ thấy một loạt các hình thức đãmỗi một trong những giá trị metrical riêng của nó.Đối với Parry, đó là cuối cùng những đặc trưng riêng biệt của coexisting metrical bởi-hình thức và cáctiết kiệm tương ứng với mà họ đã làm việc đó công ty không bằng chứng rằng một nhất địnhnhà thơ người đã làm việc trong một công thức uống tradition.3 nhưng kể từ khi đầu ra của nhà thơ như Sapphovà Alcaeus không được bảo quản trong lớn với số lượng đủ để phân tích như vậy là kết luận trongcùng một cách mà nó đã cho Homer, Parry thực hiện không có nỗ lực hơn nữa để xem chi tiết có thể bất kỳmối quan hệ giữa các nhà thơ đồng tính và kỹ thuật sáng tác oral-formulaic, và trong thực tếchỉ một số ít các học giả từ Parry của thời gian đã theo đuổi vấn đề ở bất cứ độ sâu, hoặc trongliên quan đến Sappho cụ thể hoặc đối với broadly.4 thêm đầu Hy Lạp lời bài hát thay vì, cácvài lần tại để phân tích mối quan hệ giữa lời bài hát và uống truyền thống poetickỹ thuật có xu hướng hoặc là để tiến hành theo hướng khá có vấn đề để khám pháintertextual song song giữa lyric và epic5 hoặc để hạn chế của phân tích để diachronic vấn đề củametrical development.6 kết quả, sau đó, đã là một số học giả đã bác bỏ hoàn toànuống chất truyền thống của thơ như vậy trong khi những người khác đã chấp nhận ý tưởng của một chủ yếuuống bối cảnh cho hiệu suất và truyền tải những bài thơ nhưng đã làm như vậy mà không có lấy cácbước bổ sung xem xét cụ thể thể hiện có nghĩa là bởi đó đạt được những bài thơ của họCác hiệu ứng mong muốn trong vòng như vậy arenas.7 truyền thống414 R. SCOTT GARNER3 Xem đặc biệt là Parry 1930 và năm 1932.4 mặc dù "lời bài hát" tên ban đầu là chỉ thơ sung để chơi đàn Lia hay một nhạc cụ, ở đây vàtrong suốt bài luận này tôi sử dụng thuật ngữ synonymously với "phòng không sử thi" để bao gồm iambic và elegiac thơ là tốt.(X. Gentili 1988:32.) Lựa chọn của tôi trong vấn đề này không có nghĩa là để giảm bớt vai trò đó đi kèm công cụ hoặcthiếu của nó đã giúp xác định các vấn đề của các thể loại trong thế giới cổ đại, nhưng thay vào đó là nhằm vào gạch dưới biến đổivới mà đi kèm như vậy thực sự dường như đã xảy ra trong các khung cảnh thơ Hy Lạp đầu và cácphụ thuộc lẫn nhau thể loại như vậy đã có trên mỗi khác. Xem thêm Gentili 1988:32-49, Garner 2011:4-6.5 là một mẫu đại diện nhỏ của công trình exemplifying cách tiếp cận này kết hợp với Sappho trongcụ thể, xem trang 1955, Harvey 1957, Svenbro năm 1975, Hooker 1977, Rissman 1983 và Schrenk 1994. Hơngần đây, Winkler (2002) tương tự như vậy đã gợi ý rằng "của Sappho sử dụng Homeric đoạn là một cách để cho phép chúng tôi,thậm chí khuyến khích chúng tôi, để tiếp cận ý thức của cô như một người phụ nữ và các nhà thơ người đọc Homer"(46), mặc dù ở những nơi khácÔng lập luận rằng cổ lyric "không sáng tác cho đọc riêng nhưng cho hiệu suất cho một đối tượng" (41).6 xem, ví dụ, năm 1973 West, Imre 1974 (với thêm lý thuyết cải tiến tìm thấy vào năm 1979 Nagy,1990b:439-64, 1996, và năm 1998), Haslam năm 1976, Berg 1978 và Bowie năm 1981.7 cho một tài khoản đầy đủ hơn về những phương pháp được áp dụng cho đầu phòng không-epic thơ Hy Lạp, xem Garner2003:389-91. số ngoại lệ đáng chú ý để mô hình của học thuật không lưu ý đối với thực tiễn truyền thống bằng miệngđang được hiện nay ở lyric đã được tìm thấy trong cuộc thảo luận của elegy, đáng chú ý nhất trong công việc của Giannini (1973:61) vàBarnes (1984:ch. 3; năm 1995). Ngay cả trong các nghiên cứu sâu sắc, Tuy nhiên, chỉ bị cô lập các khía cạnh của đồng hồ vàenjambement được coi là không có thảo luận thêm trong các quá trình lớn hơn tham gia.Sappho và uống hiệu suấtTrước khi chúng ta nhìn vào chi tiết cụ thể của kỹ thuật sáng tác truyền thống được sử dụng bởi Sappho,có thể chúng tôi đầu tiên nói gì với sự chắc chắn liên quan đến trường hiệu suất ban đầu cho bài thơ của cô?Chúng ta biết từ cả hai bên trong và bên ngoài testimonia, ví dụ, rằng các phương tiện thông thườngtrình bày lyric thơ để khán giả tại Hy Lạp cổ xưa liên quan đến hiệu suất hoạt động, vớichế độ hiệu suất khác nhau từ monodic hợp xướng và với công cụ đi kèm (hoặcthiếu đó) tiếp tục giúp đỡ để xác định hiệu suất arena.8 cho Sappho đặc biệt nàykết nối giữa âm nhạc và thơ mộng sản xuất được làm mạnh mẽ hơn nữa bởi những miêu tả của cácnhà thơ trong vòng cổ và cổ điển Bình Sơn, nơi nhạc cụ và hát chơivai trò nổi bật, ngay cả khi Sappho hình như đọc thơ từ một cuốn sách trong khi sitting.9Vị trí của Sappho tác phẩm trong một khung cụ thể hiệu suất hơn, mặc dù, là một nhiều hơn nữanhiệm vụ khó khăn. Trên một đầu của quang phổ, nó đã được cho rằng phần lớn của Sapphobài thơ phải có là những bài thơ monodic riêng cho các đối tượng hạn chế trong một thân mật thíasosvà có nhiều ý nghĩa của những bài thơ do đó được ẩn từ bất cứ ai ngoài đó bản gốcnhóm tôn giáo; Tuy nhiên, nó đã cũng được đưa ra bài thơ đó Sappho, Tuy nhiên thân mậthọ có vẻ, đã là thực sự là phần còn lại của hoạt động hợp xướng tuyệt vời trên đảo Lesbos vàrằng nội dung của họ nên được xem chủ yếu với này khán giả lớn hơn tại mind.10 không mayrất ít bằng chứng vẫn còn làm cơ sở cho suy đoán như vậy, và trong tất cả khả năng nhiều người trong số của Sapphobài hát có thể được thực hiện và tái thực hiện trong một loạt các bối cảnh khác nhau chẳng hạn nhưđám cưới và đám tang nơi dòng giữa tư nhân và khu vực nào đãmờ cho khán giả tham gia. Tuy nhiên, ngay cả khi chúng ta tưởng tượng những bài thơ làthực hiện cho thân mật nhất của khán giả, nó là khá rõ ràng-như André Lardinois (2008) đãquan sát — Sappho mình tưởng tượng nổi tiếng của chính mình và của đối tượng của cô là thực hiệnthông qua bộ nhớ của buổi biểu diễn của cô thơ thực tế hơn là thông qua các textualizedtransmission.11 Tuy nhiên, tại ít nhất là trong trường hợp của những bài thơ đã sống sót cho chúng tôi hôm nay,textualization thực sự tham dự vào hình ảnh tại một số điểm. Khi và làm thế nào quá trình nàyxảy ra là, Tuy nhiên, không rõ, mặc dù ít nhất ba kịch bản có thể tồn tại:TRUYỀN MIỆNG VÀ SAPPHO 4158 Xem thêm Bowra 1961:3-4, Campbell 1964, Herrington 1985:192-200, Gentili 1988:24-49, Imre 1990b:19-20, Gerber 1997 (thứ. trang 96-97), Garner 2011:4-6.9 Yatromanolakis (2001) cung cấp một danh mục của bình từ 610-540 TCN mà Sappho là tích cựccó nhãn hoặc được xác định hơn dự kiến. Cho một cuộc thảo luận đầy đủ hơn của các bình miêu tả cùng với liên quan văn học
Being translated, please wait..
Results (Vietnamese) 2:[Copy]
Copied!
Bài viết này thuộc về một vấn đề đặc biệt của truyền khẩu được công bố trong danh dự của
sinh nhật lần thứ 65 John Miles Foley và 2011 nghỉ hưu. Điều ngạc nhiên Festschrift,
khách được biên tập bởi Lori và Scott Garner hoàn toàn không có kiến thức của mình,
kỷ niệm tác động to lớn của John trên các nghiên cứu trong truyền thống truyền miệng thông qua một
loạt các bài luận đóng góp bởi học sinh của mình từ trường Đại học MissouriColumbia
(1979-nay) và từ NEH Summer Seminars rằng ông đã chỉ đạo
(1987-1996).
http://journal.oraltradition.org/issues/26ii
Trang này được cố tình để trống.
truyền khẩu và Sappho
R. Scott Garner
Trong nhiều thập kỷ qua đã có phát triển giữa các học giả ngày càng tăng
sự sẵn sàng để kiểm tra nhiều khả năng tồn tại để thực hiện bằng miệng của phi sử thi
thơ trong văn hóa Bài hát của world.1 Hy Lạp đầu Tuy nhiên, có lẽ vì lyric cổ xưa và
bi thương nhà thơ thường được coi là đã được các nghệ nhân cá thể hiển thị các nhãn hiệu độc đáo của
sự sáng tạo, triết học, và cảm xúc, 2 đã có một sự miễn cưỡng không may bởi các học giả
nghiên cứu kỹ hơn việc thực hiện đấu trường cổ đại chính nó và xem xét những khía cạnh khác của sự thơ mộng
quá trình chính họ là người mắc nợ tập quán truyền thống uống. Trong một chuyên khảo mới đây, tôi đã cố gắng
để khắc phục một phần của sự mất cân bằng học thuật này bằng cách chứng minh rằng có rất nhiều cổ xưa điếu văn Hy Lạp
nên được xem trong ánh sáng của các kỹ thuật oral-công thức mà nằm ở cốt lõi của sáng tác của nó
(Garner 2011). Trong bài viết này, tôi muốn xây dựng trên những lý luận trước đó để nâng cao
khả năng thơ stanzaic Sappho cũng có thể được hiểu như là bằng miệng, truyền thống, và thậm chí cả
công thức.
Tất nhiên, ý tưởng rằng những bài thơ Sappho của là để một độ hay liên quan khác sang uống
các kỹ thuật sáng tác truyền thống không phải là cuốn tiểu thuyết. Milman Parry mình đưa ra ý tưởng càng sớm
như năm 1932 (29-30):
Các lực lượng cùng mà tạo ra ngôn ngữ sử thi thơ của Homer tạo lyric thơ
ngôn ngữ của Sappho và Alcaeus. Những phần còn lại ít ỏi của hai nhà thơ này không cho phép chúng ta thấy, như
chúng ta có thể làm cho Homer, mà ngôn pháp của họ là công thức, và như vậy uống và truyền thống. Chúng ta đã biết,
tuy nhiên, Solon và Theognis vẫn sau một truyền thống truyền miệng của thơ thơ iambus, và rằng
họ đã sống tại thời điểm đó, luôn luôn rất quý giá đối với kiến thức của chúng ta về poetries miệng của quá khứ và
hiện tại, khi câu làm là uống nhưng văn bản được biết đến và sử dụng như một phương tiện ghi âm và
lưu giữ. Tất cả những gì chúng ta biết về việc sử dụng các văn bản ở Hy Lạp vào đầu của thế kỷ thứ sáu
truyền khẩu, 26/2 (2011): 413-444
1 Xem, ví dụ, Nagy 1990a, 1990b; Gentili 1988; cho Sappho nói riêng và nhận thức của cô về
định vị mình trong xã hội dựa trên kết quả này, xem Lardinois 2008 và các thư mục trong đó. Trên
đầu suy nghĩ về văn hóa Hy Lạp chi phối được ngập tràn trong orality nói chung, xem Havelock năm 1963, 1982; Thomas
1989.
2 Sappho đặc biệt được đặc biệt thường được đưa ra như là hình ảnh thu nhỏ của cá nhân nên thơ Hy Lạp này.
Vì vậy, ví dụ, Bowra lần nói rằng "Sappho dường như đã chắc chắn về bản thân và nghệ thuật của mình" (1961: 246) và
Svenbro tuyên bố rằng Sappho 1 cách cụ thể hơn "là bài ​​thơ của một cá nhân" (1975: 49). Những vấn đề này cũng đang ở
trung tâm của các cuộc tranh luận gần đây liên quan đến nhiều vị trí của Sappho trong hoặc chống lại định mức nam tính của hành vi; thấy,
ví dụ, Skinner năm 1993, 2002; Greene 2002; Winkler năm 2002.
điểm để điều tương tự cho Sappho và Alcaeus. Tuy nhiên, trong khi chúng ta có thể cảm thấy nghi ngờ về cách
mà họ đã thực hiện câu của họ, không có sự nhất nghi ngờ rằng ngôn ngữ thi ca của họ đã được rút ra
từ một truyền thống truyền miệng: chỉ trong một bài thơ bằng miệng không ai bao giờ tìm thấy một loạt các hình thức đó có
mỗi một giá trị metrical riêng của mình.
Đối với Parry đó là đặc tính này cuối cùng đặc biệt của các trường hơp vần bằng những hình thức và
thực hành tiết kiệm tương ứng mà họ đã làm điều đó tạo nên bằng chứng chắc chắn rằng một cho
nhà thơ đã được làm việc trong một công thức uống tradition.3 Nhưng kể từ đầu ra của các nhà thơ như Sappho
và Alcaeus đã không được bảo quản với số lượng đủ lớn để phân tích như vậy để có kết luận trong
cùng một cách mà nó đã được cho Homer, Parry đã không có nỗ lực hơn nữa để có thể chi tiết bất kỳ
mối quan hệ giữa các nhà thơ Lesbian và miệng-formulaic kỹ thuật sáng tác, và trong thực tế
chỉ có một số ít các học giả khác kể từ thời Parry đã theo đuổi vấn đề này trong bất kỳ độ sâu, hoặc trong
mối quan hệ với Sappho cụ thể hoặc đối với đầu lyric Hy Lạp broadly.4 hơn Thay vào đó với,
vài nỗ lực gần đây để phân tích các mối quan hệ giữa thơ truyền thống lyric và răng miệng
kỹ thuật có xu hướng hoặc là để tiến hành theo hướng khá nhiều vấn đề khám phá
sự tương đồng giữa intertextual lyric và epic5 hoặc để hạn chế phân tích của họ về các vấn đề lịch đại của
development.6 metrical Kết quả, sau đó, đã được một số học giả đã bác bỏ hoàn toàn
bản chất truyền thống uống thơ như vậy trong khi những người khác đã chấp nhận ý tưởng của một phần lớn
bối cảnh bằng miệng cho hiệu năng và truyền tải những bài thơ nhưng đã làm như vậy mà không cần dùng các
bước bổ sung để xem xét khi các phương tiện diễn đạt cụ thể mà theo đó những bài thơ của họ đạt được
hiệu quả mong muốn trong vòng arenas.7 truyền thống như
414 R. SCOTT GARNER
3
Đặc biệt là năm 1930 và 1932. Parry
4 Mặc dù "lyric" định ban đầu chỉ có thơ được hát với cây đàn lia hoặc một nhạc cụ dây, ở đây và
trong suốt bài viết này, tôi sử dụng thuật ngữ đồng nghĩa với "phi sử thi "để bao gồm thơ thơ iambus và bi thương là tốt.
(Cf. Gentili 1988:. 32) lựa chọn của tôi trong vấn đề này không có nghĩa là để làm giảm bớt vai trò của nhạc cụ kèm hoặc
thiếu nó giúp xác định các vấn đề về thể loại trong thế giới cổ đại, mà thay vào đó nhằm nhấn mạnh sự thay đổi
mà đệm như vậy thực sự có vẻ đã xảy ra vào đầu những cảnh quan thơ mộng của Hy Lạp và
phụ thuộc lẫn nhau mà các thể loại như vậy đã có trên mỗi khác. Xem thêm Gentili 1988: 32-49, Garner 2011: 4-6.
5 Là một mẫu đại diện nhỏ của công trình khuôn mẫu cho cách tiếp cận này kết hợp với Sappho trong
cụ thể, xem trang 1955, Harvey 1957, Svenbro 1975, Hooker 1977, Rissman 1983, và Schrenk 1994. More
gần đây, Winkler (2002) đã đề nghị tương tự rằng "sử dụng các đoạn văn Homer Sappho là một cách cho phép chúng ta,
thậm chí còn khuyến khích chúng ta, để tiếp cận ý thức của mình như là một người phụ nữ và nhà thơ đọc Homer "(46), mặc dù ở nơi khác
ông lập luận rằng cổ xưa lyric "đã không được sáng tác riêng cho việc đọc tin nhưng cho hiệu suất cho một đối tượng" (41).
6 Xem, ví dụ, West 1973, Nagy năm 1974 (với rất nhiều cải tiến về mặt lý thuyết tìm thấy trong Nagy 1979,
1990b: 439-64, 1996, và 1998), Haslam 1976, Berg 1978, và Bowie 1981.
7 Đối với một tài khoản đầy đủ hơn về các phương pháp được áp dụng đối với thơ Hy Lạp không sử thi sớm, thấy Garner
2003: 389-91. Một vài trường hợp ngoại lệ đáng chú ý tới mô hình này việc không chú ý học thuật đối với phương pháp truyền thống bằng miệng
có mặt trong lyric đã được tìm thấy trong các cuộc thảo luận của điếu văn, đáng chú ý nhất trong công việc của Giannini (1973: 61) và
Barnes (1984: ch 3; năm 1995.). Ngay cả trong những nghiên cứu sâu sắc, tuy nhiên, các khía cạnh duy nhất bị cô lập đồng hồ và
enjambement được coi là không có thảo luận thêm về các quá trình lớn hơn liên quan.
Sappho và Performance Oral
Trước khi chúng ta nhìn vào các chi tiết cụ thể của kỹ thuật sáng tác truyền thống được sử dụng bởi Sappho,
những gì chúng ta có thể lần đầu tiên nói với chắc chắn liên quan đến đấu trường hiệu suất ban đầu cho bài thơ của bà?
Chúng tôi biết từ cả testimonia nội bộ và bên ngoài, ví dụ, rằng các phương tiện thông thường để
trình bày thơ trữ tình để một đối tượng ở Hy Lạp cổ xưa liên quan đến hiệu suất hoạt động, với
các chế độ hoạt động khác nhau từ monodic cho hợp xướng và với nhạc cụ kèm theo (hoặc
thiếu đó) tiếp tục giúp đỡ để xác định hiệu suất arena.8 Đối Sappho đặc biệt này
kết nối giữa âm nhạc và thi ca sản xuất được thực hiện mạnh mẽ hơn bởi những miêu tả của
nhà thơ trong vòng cổ và cổ điển bức tranh bình hoa, nơi mà nhạc cụ và hát đóng
vai trò nổi bật, thậm chí khi Sappho là hình như là đọc thơ từ một cuốn sách trong khi sitting.9
tác phẩm Định vị Sappho của trong một khung hoạt động cụ thể hơn, mặc dù, là một nhiều hơn nữa
nhiệm vụ khó khăn. Trên một đầu của quang phổ, nó đã được lập luận rằng phần lớn các Sappho của
bài thơ phải có được những bài thơ monodic tin cho khán giả có giới hạn trong một thíasos thân mật
và còn rất nhiều về ý nghĩa của những bài thơ như vậy được ẩn từ bất cứ ai bên ngoài mà ban đầu
nhóm tôn giáo; Tuy nhiên, nó cũng đã được đưa ra rằng những bài thơ Sappho, tuy nhiên thân mật
mà họ có thể có vẻ, nhóm đã thực sự còn lại của hoạt động hợp xướng tuyệt vời trên đảo Lesbos và
rằng nội dung của chúng nên được xem chủ yếu với các đối tượng này lớn hơn trong mind.10 Thật không may
bằng chứng ít ỏi vẫn còn là một cơ sở để suy đoán như thế, và trong tất cả các khả năng nhiều Sappho của
bài hát đã có thể thực hiện và tái thực hiện trong một loạt các ngữ cảnh khác nhau như
đám cưới và đám tang nơi ranh giới giữa công và tư đã có thể đã bị
mờ cho các khán giả tham gia . Tuy nhiên, ngay cả khi chúng ta tưởng tượng những bài thơ như đang được
thực hiện cho thân mật nhất của khán giả, nó là khá rõ ràng như André Lardinois (2008) đã
quan sát thấy rằng, Sappho mình tưởng tượng nổi tiếng của chính mình và của các môn học như mang về
thông qua bộ nhớ các buổi biểu diễn thực tế thơ của cô chứ không phải thông qua nó textualized
transmission.11
Tuy nhiên, ít nhất là trong trường hợp của những bài thơ đã sống sót cho chúng tôi ngày hôm nay,
textualization đã thực sự nhập vào hình ảnh tại một số điểm. Khi nào và quá trình này
xảy ra là, tuy nhiên, không rõ, mặc dù ít nhất ba kịch bản có thể tồn tại:
TRADITION ORAL VÀ Sappho 415
8 Xem thêm Bowra 1961: 3-4, Campbell 1964, Herrington 1985: 192-200, Gentili 1988: 24- 49, Nagy 1990b:
19-20, Gerber 1997 (pp Espec 96-97..), Garner 2011: 4-6.
9 Yatromanolakis (2001) cung cấp một danh mục các bình 610-540 TCN mà Sappho là tích cực
được dán nhãn dự kiến hơn xác định. Để thảo luận đầy đủ hơn về những miêu tả chiếc bình cùng với các tác phẩm văn học có liên quan
Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: