PUBLIC SCETOR AND POLICYINTRODUCTION Governments are involved with tou translation - PUBLIC SCETOR AND POLICYINTRODUCTION Governments are involved with tou Vietnamese how to say

PUBLIC SCETOR AND POLICYINTRODUCTIO

PUBLIC SCETOR AND POLICY

INTRODUCTION
Governments are involved with tourist organisations at both the international and national level. In the latter case they are normally the instigators for the establishment of a national tourist organisation (NTO), while in the former instance they are partners along with other member states in such bodies as the UN world tourism Organization (UNWTO), the Wuropean travel commission (ETC), and the Pacific Asia Travel Asso-ciation (PATA). All these bodies can contribute to the formation of a country’s tourism policy. In this chapter we look at the overall polocy framework and consider the experience of different governments in order in tourism at the national level. As national tourist offices are commonly the executive agency for government policy, their administrative structure and functions are considered in some detail. The last part of the Chapter examines intervention by the public sector in tourism. Particular consideration is given to the variety of instru-ments governments have at their disposal to manage the direction of tourism development in the interests of the host community.

PUBLIC POLICY FRAMEWORK
With tourism as one of the main international economic drivers in the twenty – first century, together with increasing demands from the domestic population for leisure and recreation, the industry is a development option that few governments can afford to ignore. A critical differ-ence between tourism and many other agents of development is that of inseparability, in that tourism is consumed at the place of production, thus involving ifself with the host community, and requiring some commodification and sharing of traditions value systems and culture. Since the tourist industry does not control all those factor that make up the attractiveness of a desti-nation and the impact on the hos population can be considerable, it is necessary for the options concerning the development of tourism to be considered at the highest level of government and the appropriate public administrative framework put in place. As a rule the greater the impor-tance for tourism to a country’s economy the greater in she involvement of the public sector, to the point of having a government ministry with sole responsibility for tourism. While tourism can be blanned to be more or less sustainable at the destination end through the range of policies analysyed in this chapter, it must not forgotten that there is the continuing issue fo the carbon footprint’ generated by domestic and niternational travel to the destination, arising particularly from the growth in low-cost air transport (see Chapter 17). The airlines’ response has been to increase fuel efficiency and introduce composite materials that are capable of being recycled and are lighter in the air.
Beyond the national horizon, governments are involved in supporting a variety of multi-national agencies. The offical Flag carrier for international tourism is the UNWTO (Mini case study 18.1), which is vested by the United Nations with a central and decisive role in promoting the development of responsible, sustainable and universally accessible tourism. Elsewhere there are a number of other international bodies whose activities impinge upon tourism: these include the World bank Group – whose commercial arm is the international finance Corporation (IFC), which takes on private sector projects, whereas its other arm, the international Bank for Reconstruction and Development (IBRD), provides government funding for structural adjust-ment and infrastructure developments – other United Nations bodies – such as the International Civil Aviation Organization (ICAO), the world Health Orgnization (WHO) and UNESCO – the international Air Transport Association (IATA) and the Organisaion for Economic Co-operation and Development (OECD).

MINI CASE STUDY 18.1
The United Nations World Tourism Organization (UNWTO)
The UNWTO can trace its origins back to 1925 to a non-governmental body that after world war II became the international Union of Official trave Organisations (IUOTO). IUOTO was mad up of a mixture of private and public sector organisations dealing with the technical aspects of travel and tourism. However, by the 1960s, the growht of tourism, its international dimensionas and the increasing activities of national governments in this field, necessitated the transformation of IUOTO into an intergovernmental body, the World Tourism Organization. The latter was ratified in 1974 and was empowered to deal on a worldwide basis with all matters concerning tourism and to cooperate with other competent world agencies that came under the umbrella of United Nations organisation. The prefix UN was added at theend of 2005.
The UNWTO is an operative rather than a deliberative body that pays particular attention to the interests of the developing countries in the field of tourism. Its functions include.
• Helping member countries, tourist destinations and businesses maximise the positive economic, social and cultural effects of toursm;
• Collecting statistics, identifying and forecasting markets;
• Assisting in tourism planning as an executing agency of the united Nations Development Programme (UNDP), with emphasis on its pro-poor strategy;
• Sponsoring education and training, and idenfifying funding sources;
• Promoting e Tourism initiatives to introduce web portals for distribution and destination management, increase security and simultaneously reduce ‘hassle’ for travellers;
• Promoting the broader relationship of visitors to the physical and social environment, by defining sustain – ability as development which meets the needs of present tourists and host regions while protecting and enhancing opportunities for the fufere;
• Encouraging the implementation of a global code of ethics for tourism for promoting peace, the observance of human rights and fundamental freedoms.
As an intergovernmental body the UNWTO’s menbership (currently 155 member states, seven associate members and two permanent observers) works largely in terms of political groupings that can bring pressure on the geneal formulation of tourism policy. In order to benefit from advances in operational practice, the UNWTO has an affiliate membership scheme (currently over 400 members) for organisations working within the tourism sector. While the general assembly of the UNWTO is largely concerned with debates on policy, the meetings of affiliate member usually take up topical issues affecting tourism, for example taxation. Some major successes of the UNWTO have been: the methodological design of the tourism satellite Account, which has set standard for maeasuring the economic importance of tourism within the framework of the United Nations system of national accounts; working with the World Bank Group, the regional development banks and natioal aid agencies to place tourism amongst their key priorities for infrastructure and entrepreneurial support in relieving poverty; promoting deucation and wormen in tourism; and establishing good practice in terms of ethics and environmental standards. The latter is of particular significance and is now represented in the Global Code of Ethics for Tourism (GCET), which is a comprehensive set of principles designed to guide key players in tourism development. The code aims to help maximise the sector’s benefits while at the same time minimising negative impacts on the natural environment, society and cultural heritage. Originally adopted back in 1999, the code represents a voluntary implementation mechanism and is recognised by the World Committee on Tourism Ethics (WCTE).
At a lower level, there is a variety of regional bodies such as the Organization of American States (OAS), Pacific Asia Travel Association (PATA) and the European Travel Commission (ETC). Most of their efforts are deveted to promotion and marketing, though they do provide technical assistance and promote codes of conduct to encourage travel that is respectful of other people’s lives and places.
As an organisation whose membership is made up of the NTOs of Europe, the ETC provides a forum for the directors of the European NTOs to meet regularly and exchange ideas. It carries out its objective to promote the region as an attractive destination through its new web portal Visteurope.com, public relations, and consumer advertising and trade promotion. Prior market research determines the choice of activities and cmpaigns and people working in torrism, and well as assisting with the professional development of its members. Its work is supported by the european commission, which sees tourism as an activity of great economic and social signifi-cance within the wuropean Union (EU), particularly for the peripheral and somewhat poorer gegions of Europe. Although a wide variety of regional disparities exist across the EU, from early on it was realised that there is a distinct tendency for he poorest regions to be situated on the outer areas of the Union and, since the tale 1980s, greater emphasis has been given to stimulating small tourism firms and indigenous development in areas to take advantage of their natural surroundings.
Apart from the world bank, funds for developing tourism in low-income countries may be obtained from regional banks such as the European Bank for Recoustruction and Devel-opment (EBRD) for Eastern Europe and the Commonwealth of independent states, the inter-american Development bank; African Development Bank; asian develoment bank; arab bank for economic development in Africa; east african development bank; and the caribbean development bank. Their principles of operation are mainly for the granting of medium – or long – term loans (often with various grace periods and low rates of interest) to specific projects of to national development institutions, and providing technical assistance in project preparation. They are sometimes prepared to take a minori
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
KHU VỰC SCETOR VÀ CHÍNH SÁCHGIỚI THIỆU Chính phủ có liên quan với du lịch tổ chức ở cả cấp độ quốc tế và quốc gia. Trong trường hợp sau này họ thường là instigators cho việc thành lập một tổ chức du lịch quốc gia (NTO), trong khi trong trường hợp trước đây, họ là đối tác cùng với các nước thành viên khác trong các cơ quan như du lịch thế giới UN tổ chức (UNWTO), Wuropean du lịch Hoa hồng (vv), và việc đi du lịch Châu á Thái Bình Dương Asso-ciation (PATA). Tất cả các cơ quan của họ có thể đóng góp cho sự hình thành của một quốc gia du lịch chính sách. Trong chương này chúng ta nhìn vào khuôn khổ polocy tổng thể và xem xét kinh nghiệm của các chính phủ khác nhau theo du lịch tại cấp quốc gia. Khi văn phòng quốc gia du lịch thường là cơ quan điều hành chính sách chính phủ, cơ cấu hành chính và chức năng của họ được coi là một số chi tiết. Phần cuối của chương kiểm tra sự can thiệp của các khu vực du lịch. Xem xét cụ thể được đưa ra sự đa dạng của ph-ments chính phủ có lúc xử lý của họ để quản lý sự hướng dẫn của du lịch phát triển vì lợi ích của cộng đồng chủ nhà.KHUÔN KHỔ CHÍNH SÁCH CÔNG CỘNGVới du lịch là một trong các trình điều khiển kinh tế chính quốc tế trong thế kỷ hai mươi-đầu tiên, cùng với tăng nhu cầu từ dân trong nước cho giải trí và vui chơi giải trí, các ngành công nghiệp là một lựa chọn phát triển vài chính phủ có thể đủ khả năng để bỏ qua. Một quan trọng khác nhau-ence giữa du lịch và nhiều các tác nhân phát triển là của inseparability, trong đó du lịch được tiêu thụ ở nơi sản xuất, do đó liên quan đến ifself với cộng đồng chủ nhà, và đòi hỏi một số commodification và chia sẻ của truyền thống giá trị hệ thống và văn hóa. Kể từ khi ngành công nghiệp du lịch không kiểm soát tất cả yếu tố tạo nên sự hấp dẫn của một quốc gia desti và tác động về dân số hos có thể được đáng kể, nó là cần thiết cho các tùy chọn liên quan đến sự phát triển của du lịch để được xem xét ở cấp độ cao nhất của chính phủ và khuôn khổ hành chính khu vực thích hợp đưa ra. Như một quy luật lớn hơn tance impor du lịch đến một quốc gia của nền kinh tế lớn hơn trong sự tham gia của cô của khu vực, đến điểm của việc có một bộ chính phủ với các trách nhiệm duy nhất cho du lịch. Trong khi du lịch có thể là blanned để bền vững hơn đích cuối thông qua phạm vi của chính sách analysyed trong chương này, nó không phải quên rằng có là sự tiếp tục phát hành cho khí carbon' được tạo ra bởi du lịch trong nước và niternational đến đích, đặc biệt là từ sự tăng trưởng trong chi phí thấp máy vận chuyển (xem chương 17). Các hãng hàng không phản ứng đã là để tăng hiệu quả nhiên liệu và giới thiệu vật liệu composite có khả năng được tái chế và nhẹ hơn trong không khí.Vượt ra ngoài đường chân trời Quốc gia, chính phủ có liên quan trong việc hỗ trợ một loạt các cơ quan đa quốc gia. Hãng chính thức cho du lịch quốc tế là UNWTO (Mini case study 18.1), đó giao cho Liên Hiệp Quốc với một vai trò trung tâm và quyết định trong việc thúc đẩy sự phát triển của du lịch chịu trách nhiệm, bền vững và phổ biến có thể truy cập. Ở những nơi khác có một số cơ quan quốc tế khác có hoạt động impinge khi du lịch: bao gồm các nhóm ngân hàng thế giới-có cánh tay thương mại là tài chính quốc tế Corporation (IFC), mà sẽ đưa vào dự án khu vực tư nhân, trong khi cánh tay khác, ngân hàng quốc tế tái thiết và phát triển (IBRD), cung cấp chính phủ tài trợ cho các cấu trúc điều chỉnh-ment và phát triển cơ sở hạ tầng-cơ quan Liên Hiệp Quốc khác-chẳng hạn như các International Civil Aviation tổ chức (ICAO), thế giới y tế Orgnization (WHO) và UNESCO-Hiệp hội vận tải máy quốc tế (IATA) và Organisaion cho hợp tác kinh tế và phát triển (OECD).NGHIÊN CỨU TRƯỜNG HỢP MINI 18.1Tổ chức du lịch thế giới Liên Hiệp Quốc (UNWTO)UNWTO có thể theo dõi nguồn gốc của nó trở lại đến năm 1925 để một cơ thể phi chính phủ rằng sau khi thế chiến II trở thành liên minh của chính thức trave quốc tế tổ chức (IUOTO). IUOTO là điên lên một hỗn hợp của riêng và các tổ chức khu vực đối phó với các khía cạnh kỹ thuật của du lịch và du lịch. Tuy nhiên, tới thập niên 1960, growht du lịch, nó dimensionas quốc tế và các hoạt động ngày càng tăng của chính phủ quốc gia trong lĩnh vực này, cần phải chuyển đổi IUOTO thành một cơ quan liên chính phủ, tổ chức du lịch thế giới. Loại thứ hai được chấp thuận vào năm 1974 và được trao quyền để giải quyết trên một cơ sở trên toàn thế giới với tất cả các vấn đề liên quan đến du lịch và hợp tác với các cơ quan có thẩm quyền thế giới khác nằm dưới sự bảo trợ của Liên Hiệp Quốc tổ chức. Liên Hiệp Quốc tiền tố được bổ sung vào theend năm 2005.UNWTO là một tác chứ không phải là một cơ thể thảo luận cụ thể quan tâm đến lợi ích của các quốc gia đang phát triển trong lĩnh vực du lịch. Chức năng của nó bao gồm.• Giúp quốc gia thành viên, điểm đến du lịch và các doanh nghiệp tối đa hóa kinh tế, xã hội và văn hóa tác động tích cực của toursm;• Thu thập số liệu thống kê, xác định và dự báo thị trường;• Hỗ trợ du lịch lập kế hoạch như là một cơ quan executing của Vương Quốc gia phát triển chương trình (UNDP), với sự nhấn mạnh vào chiến lược của mình ủng hộ nghèo;• Tài trợ mới giáo dục và đào tạo, và idenfifying tài trợ nguồn;• Thúc đẩy du lịch e sáng kiến để giới thiệu web cổng thông tin cho quản lý phân phối và điểm đến, tăng cường an ninh và đồng thời làm giảm rắc rối cho khách du lịch;• Thúc đẩy mối quan hệ rộng hơn của khách truy cập vào môi trường vật lý và xã hội, bằng cách xác định duy trì-khả năng như phát triển đáp ứng các nhu cầu của khách du lịch hiện tại và khu vực chủ nhà trong khi bảo vệ và nâng cao cơ hội cho fufere;• Khuyến khích việc thực hiện của toàn cầu quy tắc đạo đức cho các du lịch cho việc thúc đẩy hòa bình, chấp hành quyền con người và quyền tự do cơ bản.Như là một cơ quan liên chính phủ của UNWTO menbership (quốc gia thành viên hiện nay 155, bảy thành viên liên kết và hai quan sát viên thường trực) hoạt động chủ yếu trong điều khoản của các nhóm chính trị mà có thể mang lại áp lực trên công thức geneal của chính sách du lịch. Để hưởng lợi từ các tiến bộ trong hoạt động thực tế, UNWTO có một chương trình thành viên liên kết (hiện nay hơn 400 thành viên) cho các tổ chức làm việc trong ngành du lịch. Trong khi đại hội đồng UNWTO là chủ yếu quan tâm đến cuộc tranh luận về chính sách, các cuộc họp của liên kết thành viên thường mất trước các vấn đề ảnh hưởng đến du lịch, ví dụ như thuế. Một số thành công lớn của UNWTO đã: thiết kế phương pháp luận của vệ tinh du lịch tài khoản, trong đó đã thiết lập tiêu chuẩn cho maeasuring tầm quan trọng kinh tế của du lịch trong khuôn khổ của hệ thống Liên hiệp quốc của quốc gia tài khoản; làm việc với nhóm ngân hàng thế giới, các ngân hàng phát triển khu vực và natioal hỗ trợ các cơ quan để đặt du lịch giữa các ưu tiên quan trọng cho cơ sở hạ tầng và kinh doanh hỗ trợ giảm nghèo; thúc đẩy deucation và wormen du lịch; và thiết lập các thực hành tốt trong điều khoản của đạo Đức và tiêu chuẩn môi trường. Sau này là đặc biệt quan trọng và bây giờ xuất hiện trong mã đạo Đức toàn cầu cho du lịch (GCET), mà là một bộ toàn diện nguyên tắc thiết kế để hướng dẫn các cầu thủ chủ chốt trong phát triển du lịch. Mã nhằm mục đích giúp tối đa hóa lợi ích của khu vực kinh tế trong khi cùng lúc hỗ tiêu cực tác động về môi trường tự nhiên, xã hội và di sản văn hóa. Ban đầu được thông qua trở lại năm 1999, mã đại diện cho một cơ chế tự nguyện thực hiện và được công nhận bởi Ủy ban thế giới ngày du lịch đạo Đức (WCTE).Ở một mức độ thấp hơn, đó là một loạt các cơ quan khu vực chẳng hạn như các tổ chức của American States (OAS), Hiệp hội du lịch Châu á Thái Bình Dương (PATA) và Ủy Ban du lịch Châu Âu (vv). Hầu hết các nỗ lực của họ là deveted để quảng cáo và tiếp thị, mặc dù họ cung cấp hỗ trợ kỹ thuật và thúc đẩy các mã số của tiến hành để khuyến khích du lịch là tôn trọng cuộc sống của người khác và địa điểm.Là một tổ chức thành viên mà tạo ra từ các NTOs châu Âu, các vv cung cấp một diễn đàn cho các giám đốc của NTOs châu Âu để đáp ứng thường xuyên và trao đổi ý tưởng. Nó thực hiện mục tiêu của nó để thúc đẩy khu vực như một điểm đến hấp dẫn thông qua cổng thông tin web mới Visteurope.com, quan hệ công chúng và xúc tiến quảng cáo và thương mại của người tiêu dùng của nó. Nghiên cứu thị trường trước khi xác định sự lựa chọn của hoạt động và cmpaigns và những người làm việc ở torrism, và cũng như hỗ trợ với sự phát triển chuyên nghiệp của các thành viên. Công việc của mình được hỗ trợ bởi Ủy ban châu Âu, thấy du lịch như là một hoạt động tuyệt vời về kinh tế và xã hội signifi-cance trong wuropean liên minh (EU), đặc biệt là cho các thiết bị ngoại vi và phần nào nghèo hơn gegions của châu Âu. Mặc dù nhiều khu vực chênh lệch tồn tại trên toàn EU, từ sớm nó nhận ra rằng có một xu hướng khác biệt cho ông các khu vực nghèo nhất để được nằm trên các khu vực bên ngoài của liên minh, và kể từ câu chuyện thập niên 1980, chú trọng nhiều hơn đã được đưa ra để kích thích các công ty nhỏ du lịch và bản địa phát triển trong lĩnh vực để tận dụng lợi thế của môi trường xung quanh tự nhiên của họ.Ngoài ngân hàng thế giới, Quỹ phát triển du lịch ở các nước có thể được thu được từ các ngân hàng khu vực chẳng hạn như ngân hàng Châu Âu cho Recoustruction và Devel-opment (EBRD) cho Đông Âu và liên bang quốc gia độc lập, ngân hàng phát triển liên Mỹ; Các ngân hàng phát triển Châu Phi; Ngân hàng Châu á develoment; ả Rập ngân hàng phát triển kinh tế ở châu Phi; Ngân hàng phát triển Đông Phi; và ngân hàng phát triển Caribê. Nguyên tắc của họ hoạt động là chủ yếu cho cấp trung bình- hoặc lâu-hạn vay (thường xuyên với các thời kỳ ân huệ và các mức giá thấp quan tâm) để dự án cụ thể cho các tổ chức quốc gia phát triển, và cung cấp các hỗ trợ kỹ thuật để chuẩn bị dự án. Họ là đôi khi chuẩn bị sẵn sàng để có một minori
Being translated, please wait..
Results (Vietnamese) 2:[Copy]
Copied!
SCETOR CÔNG VÀ CHÍNH SÁCH GIỚI THIỆU Chính phủ có liên quan đến các tổ chức du lịch ở cả cấp độ quốc tế và quốc gia. Trong trường hợp sau họ thường là kẻ chủ mưu cho việc thành lập một tổ chức du lịch quốc gia (NTO), trong khi ở các ví dụ trước đây họ là những đối tác cùng với các quốc gia thành viên khác trong cơ thể như Tổ chức du lịch thế giới của Liên hợp quốc (UNWTO), du lịch Wuropean hoa hồng (ETC), và Thái Bình Dương Asia Travel Asso-ciation (PATA). Tất cả các cơ quan này có thể góp phần vào việc hình thành các chính sách du lịch của một quốc gia. Trong chương này chúng ta nhìn vào khuôn khổ polocy tổng thể và xem xét kinh nghiệm của các chính phủ khác nhau để du lịch ở cấp quốc gia. Là cơ quan du lịch quốc gia thường là những cơ quan điều hành chính sách của chính phủ, cơ cấu và chức năng quản lý của họ được xem xét trong một số chi tiết. Phần cuối cùng của Chương kiểm tra sự can thiệp của khu vực công trong ngành du lịch. Xem xét đặc biệt đến sự đa dạng của instru-ments chính phủ có lúc xử lý của họ để quản lý theo hướng phát triển du lịch vì lợi ích của cộng đồng sở tại. CHÍNH SÁCH CÔNG KHUNG Với du lịch là một trong những động lực kinh tế quốc tế chính trong hai mươi - thế kỷ đầu tiên , cùng với sự gia tăng nhu cầu từ người dân trong nước để giải trí và vui chơi giải trí, công nghiệp sẽ là lựa chọn phát triển mà ít các chính phủ có thể đủ khả năng để bỏ qua. Một khác biệt quan trọng-kinh giữa du lịch và nhiều đại lý khác của phát triển là bất khả phân ly của, trong du lịch được tiêu thụ tại nơi sản xuất, do đó liên quan đến ifself với cộng đồng sở tại, và đòi hỏi một số hàng hoá hoá và chia sẻ của các hệ thống truyền thống giá trị và văn hóa. Kể từ khi ngành công nghiệp du lịch không kiểm soát tất cả những yếu tố tạo nên sự hấp dẫn của một desti quốc gia và các tác động đối với người dân hos có thể là đáng kể, nó là cần thiết cho các tùy chọn liên quan đến sự phát triển của du lịch để được xem xét ở cấp cao nhất của Chính phủ và các khuôn khổ hành chính công phù hợp đưa ra. Như một quy luật càng impor-tầm du lịch với nền kinh tế của đất nước lớn hơn trong sự tham gia của cô trong những khu vực công cộng, cho điểm của việc có một bộ của chính phủ có trách nhiệm duy nhất cho du lịch. Trong khi du lịch có thể được blanned được nhiều hơn hoặc ít bền vững tại các điểm đến cuối cùng thông qua một loạt các chính sách analysyed trong chương này, nó không phải quên rằng có những vấn đề tiếp tục fo dấu chân carbon "được tạo ra bởi du lịch trong nước và niternational đến đích, phát sinh đặc biệt từ sự tăng trưởng trong vận tải hàng không chi phí thấp (xem Chương 17). Phản ứng của các hãng hàng không "đã được để tăng hiệu quả nhiên liệu và giới thiệu vật liệu composite có khả năng được tái chế và nhẹ hơn trong không khí. Ngoài những chân trời quốc gia, các chính phủ có liên quan trong việc hỗ trợ một loạt các cơ quan đa quốc gia. Các hãng Cờ chính thức cho du lịch quốc tế là UNWTO (trường hợp nghiên cứu Mini 18.1), được trao bởi Hiệp Quốc với vai trò trung tâm và quyết định trong việc thúc đẩy sự phát triển của du lịch có trách nhiệm, bền vững và có thể truy cập. Ở những nơi khác có một số tổ chức quốc tế khác có hoạt động va chạm khi du lịch: bao gồm Tập đoàn Ngân hàng Thế giới - có cánh tay thương mại là Tổng Công ty tài chính quốc tế (IFC), trong đó có các dự án khu vực tư nhân, trong khi cánh tay kia của mình, Ngân hàng quốc tế Tái thiết và Phát triển (IBRD), cung cấp cho chính phủ tài trợ cho cấu trúc điều chỉnh-ment và cơ sở hạ tầng phát triển - cơ quan của Liên Hợp Quốc khác - chẳng hạn như các Tổ chức Hàng không dân dụng quốc tế (ICAO), thế giới Sức khỏe Orgnization (WHO) và UNESCO - quốc tế của Hiệp hội Vận tải Hàng không (IATA) và Organisaion cho Hợp tác Kinh tế và Phát triển (OECD). MINI NGHIÊN CỨU TÌNH HUỐNG 18.1 Tổ chức Du lịch Thế giới của Liên hợp quốc (UNWTO) UNWTO có thể truy nguyên nguồn gốc của nó trở lại năm 1925 để một tổ chức phi chính phủ, sau khi chiến tranh thế giới II trở thành Liên minh quốc tế của các tổ chức trave chính thức (IUOTO). IUOTO đã điên lên của một hỗn hợp của các tổ chức khu vực tư nhân và công cộng đối phó với các khía cạnh kỹ thuật của du lịch và du lịch. Tuy nhiên, đến những năm 1960, các growht du lịch, dimensionas quốc tế và các hoạt động ngày càng tăng của chính phủ quốc gia trong lĩnh vực này, đòi hỏi phải có sự chuyển đổi của IUOTO vào một cơ quan liên chính phủ, Tổ chức Du lịch thế giới. Sau này được phê chuẩn vào năm 1974 và được trao quyền để đối phó trên một cơ sở trên toàn thế giới với tất cả các vấn đề liên quan đến du lịch và hợp tác với các cơ quan có thẩm quyền khác trên thế giới mà đến dưới sự bảo trợ của tổ chức Liên Hiệp Quốc. Các tiền tố LHQ đã được bổ sung tại theend năm 2005. UNWTO là một tác hơn là một cơ thể thảo luận đó đặc biệt chú trọng đến lợi ích của các nước đang phát triển trong lĩnh vực du lịch. Chức năng của nó bao gồm. • Giúp đỡ các nước thành viên, các điểm du lịch và các doanh nghiệp tối đa hóa hiệu quả kinh tế, xã hội và văn hóa tích cực của toursm; • Thu thập số liệu thống kê, xác định và dự báo thị trường; • Hỗ trợ trong việc lập kế hoạch du lịch là cơ quan thực hiện của Chương trình Phát triển Liên Hợp Quốc ( UNDP), với sự nhấn mạnh vào chiến lược giảm nghèo của nó; • Tài trợ cho giáo dục và đào tạo, và idenfifying nguồn kinh phí; • Thúc đẩy các sáng kiến du lịch e giới thiệu cổng thông tin web để phân phối và quản lý điểm đến, tăng cường an ninh và đồng thời làm giảm 'rắc rối' cho du khách; • Thúc đẩy mối quan hệ rộng lớn hơn của khách truy cập vào các môi trường vật lý và xã hội, bằng cách xác định duy trì - khả năng như phát triển, đáp ứng nhu cầu của khách du lịch hiện nay và khu vực máy chủ trong khi bảo vệ và tăng cường cơ hội cho các fufere; • Khuyến khích việc thực hiện một mã số toàn cầu về đạo đức cho du lịch để thúc đẩy hòa bình, việc chấp hành các nhân quyền và tự do cơ bản. Là một cơ quan liên chính phủ menbership của UNWTO (hiện tại 155 quốc gia thành viên, bảy thành viên liên kết và hai quan sát viên thường trực) hoạt động chủ yếu trong các điều khoản của các nhóm chính trị mà có thể mang lại áp lực về lập geneal các chính sách du lịch. Để hưởng lợi từ những tiến bộ trong thực tiễn hoạt động, UNWTO có một đề án thành viên liên kết (hiện có trên 400 thành viên) cho các tổ chức làm việc trong các lĩnh vực du lịch. Trong khi đại hội của UNWTO liên quan phần lớn các cuộc tranh luận về chính sách, các cuộc họp của thành viên liên kết thường mất vấn đề thời sự ảnh hưởng đến du lịch, ví dụ thuế. Một số những thành công lớn của UNWTO đã: thiết kế phương pháp luận của Tài khoản vệ tinh du lịch, trong đó đã thiết lập tiêu chuẩn cho maeasuring tầm quan trọng kinh tế của du lịch trong khuôn khổ của hệ thống Liên hợp quốc về tài khoản quốc gia; làm việc với Nhóm Ngân hàng Thế giới, các ngân hàng phát triển khu vực và các cơ quan viện trợ natioal đặt du lịch giữa các ưu tiên chính của họ cho cơ sở hạ tầng và hỗ trợ kinh doanh trong việc làm giảm nghèo; thúc đẩy deucation và wormen về du lịch; và thiết lập thực hành tốt về đạo đức và tiêu chuẩn môi trường. Sau này có ý nghĩa đặc biệt và hiện đang đại diện trong Bộ Luật Đạo đức Toàn cầu cho du lịch (GCET), mà là một tập hợp toàn diện các nguyên tắc thiết kế để hướng dẫn các cầu thủ chủ chốt trong phát triển du lịch. Mã này nhằm mục đích để giúp tối đa hóa lợi ích của khu vực, trong khi đồng thời giảm thiểu tác động tiêu cực đến môi trường tự nhiên, xã hội và văn hóa. Nguyên thông qua vào năm 1999, các mã đại diện cho một cơ chế tự nguyện thực hiện và được công nhận bởi Ủy ban Thế giới về đạo đức du lịch (WCTE). Ở một mức độ thấp hơn, có một loạt các tổ chức khu vực như Tổ chức các nước châu Mỹ (OAS), Hiệp hội Du lịch Châu Á Thái Bình Dương (PATA) và Ủy ban châu Âu Travel (ETC). Hầu hết các nỗ lực của họ được deveted để quảng bá và tiếp thị, mặc dù chúng tôi cung cấp hỗ trợ kỹ thuật và thúc đẩy quy tắc ứng xử để khuyến khích du lịch đó là tôn trọng cuộc sống và những nơi người khác. Là một tổ chức mà thành viên được tạo thành từ các NTOs của châu Âu, ETC cung cấp một diễn đàn cho các giám đốc của NTOs châu Âu để đáp ứng thường xuyên và trao đổi ý kiến. Nó thực hiện mục tiêu của mình để thúc đẩy khu vực như là một điểm đến hấp dẫn thông qua cổng thông tin web mới của nó Visteurope.com, quan hệ công chúng, quảng cáo và người tiêu dùng và xúc tiến thương mại. Nghiên cứu thị trường trước khi quyết định lựa chọn các hoạt động và cmpaigns và người làm việc trong torrism, và cũng như hỗ trợ với sự phát triển chuyên nghiệp của các thành viên của nó. Công việc của nó được hỗ trợ bởi Ủy ban châu Âu, mà thấy du lịch là một hoạt động của kinh tế lớn lao và xã hội signifi-cance trong Liên minh wuropean (EU), đặc biệt đối với các thiết bị ngoại vi và phần nào gegions nghèo của châu Âu. Mặc dù nhiều chênh lệch khu vực tồn tại trên toàn EU, từ rất sớm nó đã nhận ra rằng có một xu hướng rõ ràng cho anh vùng nghèo nhất phải được nằm trên các khu vực bên ngoài của Liên minh, và vì câu chuyện năm 1980, nhấn mạnh hơn đã được đưa ra để kích thích các doanh nghiệp du lịch nhỏ và phát triển bản địa trong khu vực để tận dụng lợi thế của môi trường xung quanh tự nhiên của họ. Ngoài các ngân hàng trên thế giới, các quỹ phát triển du lịch ở các nước có thu nhập thấp có thể được lấy từ các ngân hàng trong khu vực như Ngân hàng Châu Âu Recoustruction và Devel-phát (EBRD) cho Đông Âu và Cộng đồng các quốc gia độc lập, các ngân hàng phát triển liên Mỹ; Ngân hàng Phát triển Châu Phi; ngân hàng develoment Châu Á; ngân hàng arab cho phát triển kinh tế ở châu Phi; phía đông của ngân hàng phát triển châu Phi; và các ngân hàng phát triển caribbean. Nguyên tắc hoạt động của họ chủ yếu là cho các cấp trung - dài hay - Cho vay ngắn hạn (thường với thời gian ân hạn khác nhau và giá thấp của lãi) cho các dự án cụ thể của các tổ chức phát triển quốc gia, và cung cấp hỗ trợ kỹ thuật chuẩn bị dự án. Chúng đôi khi được chuẩn bị để có một Minori






















Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: