Results (
Vietnamese) 2:
[Copy]Copied!
Return on Assets là một thước đo kế toán được sử dụng rộng rãi trong hoạt động công ty (Chen, Giáo Hội, 1996). Nó đo lường khả năng sinh lời của doanh nghiệp bằng cách chia lợi nhuận của một công ty trước lãi vay và thuế bằng tổng tài sản (Westerfield, Ross, và Jaffe, 2005). Cách tiếp cận này có hiệu quả các biện pháp bao tài sản được sử dụng để tạo ra lợi nhuận. Các cao hơn các biện pháp ROA, thuận lợi hơn đó là vì công ty đang có thu nhập nhiều hơn nên đã đầu tư (Westerfield, Ross, và Jaffe, 2005). Lợi nhuận kinh tế phản ánh thu nhập còn lại là thu nhập được điều chỉnh cho bất kỳ chi phí vốn, rủi ro và kích thước cũng như kế toán cho các giá trị thời gian của tiền. So với số liệu kế toán truyền thống (ROA), nó làm giảm thu nhập hoạt động của chi phí vốn làm việc tại bất kỳ thời gian nhất định để tạo ra thu nhập (Hawawini, Subramanian, và Verdin, 2003). Các tính năng chính của phương pháp này là nó không bị hạn chế bởi các nguyên tắc kế toán được dựa trên các chi phí lịch sử mà lần lượt xuất hiện để xuyên tạc số liệu hiệu suất thực (Hawawini, Subramanian, và Verdin, 2003). Tôi sử dụng các định nghĩa tương tự như Hawawini, Subramanian, và Verdin (2003), cụ thể là lợi nhuận kinh tế bằng với hiệu suất hoạt động ròng trừ đi chi phí bình quân gia quyền của vốn nhân với vốn sử dụng. Weighted Chi phí trung bình của vốn đại diện cho lợi nhuận kỳ vọng vào chứng khoán của công ty như cổ phiếu, trái phiếu và các hình thức vay nợ khác theo tỷ lệ phần của họ trong cơ cấu vốn của công ty tại một thời điểm nào đó (Hawawini, Subramanian, và Verdin, 2003)
Being translated, please wait..
