. Ungrateful man Once upon a time there was a poor young man who aimle translation - . Ungrateful man Once upon a time there was a poor young man who aimle Vietnamese how to say

. Ungrateful man Once upon a time t

. Ungrateful man
Once upon a time there was a poor young man who aimlessly travelled from one city to another. One day he entered a small city and met a crippled beggar who asked for food from him. Out of sympathy, he gave the beggar some food and water that he carried with him.

While preparing to leave, the beggar seized his hand and said with a dry parched voice, “Young man! You’re very kind. Though you’re poor, you still give me some food. To reciprocate your generosity, I will give you one magic spell. Learn it by heart, some day it’ll be useful to you.”

With the power of the magic spell, a person who recited it would be able to stimulate any type of fruit to yield out of season, but that person had to bring a bowl of water and blow on it after reciting the magic spell, then pour the water on the root of the tree. However, the beggar set a condition that the young man had to respect him sincerely throughout his life, otherwise the magic spell would lose its power. The young man agreed unconditionally. He was very pleased and after paying a tribute to the beggar, he went on his way to other cities.

One day the young man happened to arrive at a big city where a soldier was making an announcement that anyone who could get a mango at this time of the year and present it to the pregnant queen would get a handsome reward. At the time of this announcement, it was not the season of the mango tree to fruit, so no one could get a mango for the queen. The queen was very eager to eat a mango.

Having heard of the announcement, the young man immediately volunteered to get a mango for the queen. He brought a bowl of water and after reciting his magic spell he blew on it. He then asked the soldier to lead him to the royal garden where he poured the water on the root of the mango tree. He then asked everybody to come the next day.

Surprisingly, the next day the mango tree gave plenty of fruit. The queen was very much delighted to be able to eat mangoes. She presented valuable gifts to the young man and asked him to live in her city.

The young man became rich overnight and lived a happy life in that city. He no longer needed to wander from city to city. However, one day out of curiosity the king asked the young man as to how he acquired the magic spell and who was his teacher.

When asked by this question, he felt too shy to tell the king that his teacher was actually a crippled beggar. So he informed the king that his teacher was a holy sage living in the far-away forest. A few days later, the queen again wanted to eat mango. So the king instructed the young man to bring mangoes to the queen.

The man then performed the ceremony as before, but this time the mango tree did not give even a single fruit. The king was very angry and demanded the man to reveal the reason. Upon learning the truth, the king condemned the ungrateful man and expelled him from his city. All of his property was ordered to be confiscated by the king. The young man became poor again. He realized that his magic spell lost its power because he did not keep his promise to his teacher. He felt sad but it was too late now.

The morale is: Don’t dishonour honour.



4. Diamond cuts Diamond
Once upon a time there was a poor man who travelled to visit his sick relative in another city. The distance was a one-day walk, so his wife gave him a lump of rice to eat on the way. As his family was so poor, so he could not afford to have curry or soup to eat with the rice.

The poor man happened to walk past the house of the millionaire whose cook was preparing curry for him. The smell of the curry was so nice that it made the man feel hungry immediately. He then sat under a tree and took out his rice to eat while taking a deep smell of the curry. He imagined that he was eating rice with the curry. The smell of the curry from the kitchen stimulated him to eat all the rice. Normally, it was very difficult for him to swallow rice without curry or soup.

After finishing his meal, he went to the kitchen of the millionaire to ask for water to drink from the cook. Before taking leave, he praised the female cook that she was surely a good cook as the curry produced a very delicious smell. He told her that he could eat all the rice without curry or soup because the smell of her curry helped him to eat it all. He thanked her and took leave. The cook was very pleased to hear it.

The cook smiled and then took the curry to serve her master. To her surprise, the millionaire tested the curry and complained that today his cook had prepared the curry poorly for him. The cook was afraid of her guilt, so she told him that the curry became tasteless because its smell had just been stolen by the poor man who happened to walk past this way. The poor man ate his rice only with the smell of curry spreading out from our kitchen.

The stingy millionaire was very angry to hear this. He told his servants to bring the poor man to meet him and enquired about the whole story. The innocent man admitted that he had taken away the delicious smell of that curry without permission. The millionaire then demanded compensation from the poor man who was relunctant to pay as he had only one small coin in his possession. He still had to travel a long way to visit his sick relative. He might have to use it at the time of need.

The millionaire arrested him and took him to be investigated by the village chief. After being told the whole story, the village chief instructed his servant to bring a bowl of water. He then asked the poor man how much money he had. The poor man told him frankly that he was so poor, so he could manage to have only one coin to be used while travelling alone.

The village chief then told the poor man to put his only coin in the bowl of water. While the stingy millionaire was very happy as he thought that he would get the coin in exchange for the smell of his curry.

“Thank you very much Village Chief. You have given a fair judgement. That’s why all people have great respect for you" , said the millionaire with a broad smile. The millionaire quickly stretched his hand to pick up the coin from the bowl of water, but the village chief suddenly took back the bowl of water and told the poor man to take his coin back.

“Alright! This man took away a delicious smell of your curry, now you can take the water of money from him in exchange for your loss. But you are allowed to take only the water. Don’t take the bowl because it belongs to me,” said the village chief to the millionaire whose face suddenly turned pale.

The morale is: Don’t be mean to others. Don’t own all benefit on your own and share with everyone.



5. The Story of Makatho
This story dates back to the time of the Sukhothai Period.

There was a young man named Makatho. He was a son of the Mon merchant who lived in Kohwan Village in the city of Mortama, a city in the present Myanmar. When he reached the age of 15 years old his father died so he had to continue his father’s business. One day he led his sales team comprising of 30 men carrying goods on their shoulders to be sold in the city of Sukhothai, a former capital of Thailand. On arriving at Matewa, one of his men suddenly felt sick. Out of sympathy, Makatho helped the man by carrying the goods on his shoulder. When he reached the top of the hill, there was heavy rain and a thunderstorm. A thunderbolt suddenly struck his stick used to carry the goods on his shoulder breaking it into pieces,but surprisingly he did not get hurt. Even though he changed the sticks three times, a thunderbolt struck it again and again. When he looked towards the west, in a flash of lightning there appeared perhaps a castle or a palace.

To know more about the strange occurrences, he went to see a fortune-teller and asked him to forecast what he saw. But the fortune-teller set a condition that he had to bring a huge sum of money equivalent to the heap which was to be as high as his head and then he would make a forecast for him. Though Makatho had a small amount of money equivalent to only a few baht, he was intelligent enough to place all the money he had on the termite hill and told the fortune-teller to look at it. The fortune-teller thought that this man was very intelligent. He thus made a prediction that Makatho was a man of great merit and he would be promoted to a high position in the direction of the west.

Upon arriving at Sukhothai City, he sold all the goods and told his men to return home while he remained in the city. He then went to seek shelter with the mahout of Phra Ruang who was the King of Sukhothai. By nature Makatho was an industrious man so he helped the mahout looking after the elephants day and night. In turn the mahout was very kind to him. When he received his own salary from the king, he would share it with Makatho every time.

One day King Ruang came to see his elephants in the pen. While looking at the elephants from the raised platform, he saw Makatho sweeping the floor of the pen. The king then asked the mahout who that man was. After being informed of the truth, the king showed his kindness to him and instructed the mahout to take good care of Makatho. While looking at the elephants, the king released the areca-nut from his mouth and spat the saliva on the ground so strongly that dust floated in the air. A money cowrie shell suddenly emerged from the ground. The king told Makatho to pick it up. Makatho paid respect to the king and then picked up the money cowrie shell.

Makatho was very happy, though the money was just a small amount. He thought that it was very valuable to him as it was given to him by the king. So to make it more valuable, he went to buy lettuce seeds from the market. The seller did not know how to sell them as the amount of money was too small to count in exchange for the lettuce seeds. So Makatho told the seller a way out. He then raised his finger to touch the saliva from his mouth and then to
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
. Người đàn ông vô ơn Once upon a time, có là một người đàn ông trẻ nghèo người aimlessly đi từ một thành phố khác. Một ngày ông đã nhập một thành phố nhỏ và gặp một kẻ ăn xin bị hư hại, người đã yêu cầu thực phẩm từ anh ta. Ra khỏi sự cảm thông, ông đã cho người ăn xin một số thực phẩm và nước mà ông mang với anh ta. Trong khi chuẩn bị để lại, người ăn xin nắm lấy bàn tay của mình và nói với một giọng nói khô khô, "người đàn ông trẻ! Anh rất tử tế. Mặc dù bạn là người nghèo, bạn vẫn còn cung cấp cho tôi một số thực phẩm. Để đáp lại sự rộng lượng của bạn, tôi sẽ cung cấp cho bạn một chính tả ma thuật. Tìm hiểu nó bằng trái tim, một số ngày nó sẽ hữu ích cho bạn." Với sức mạnh của chính tả ma thuật, một người ngâm nó sẽ có thể kích thích bất kỳ loại trái cây để mang lại ra khỏi mùa giải, nhưng người đó phải mang một bát nước và thổi vào nó sau khi đọc chính tả ma thuật, sau đó đổ nước vào gốc rễ của cây. Tuy nhiên, người ăn xin đặt một điều kiện mà người đàn ông trẻ đã phải tôn trọng anh ta xin chân thành trong suốt cuộc đời của mình, nếu không chính tả ma thuật sẽ mất quyền lực của mình. Người đàn ông trẻ đã đồng ý vô điều kiện. Ông đã rất hài lòng và sau khi thanh toán một cống để người ăn xin, ông đã đi trên đường đến các thành phố khác. Một ngày, người đàn ông trẻ đã xảy ra để đi đến một thành phố lớn, nơi một người lính đã làm cho một thông báo rằng bất cứ ai có thể nhận được một xoài vào thời gian này năm và hiện tại nó đến chỗ nữ hoàng mang thai sẽ nhận được một phần thưởng đẹp trai. Tại thời điểm này thông báo, nó đã không mùa của cây xoài đến trái cây, do đó, không ai có thể nhận được một xoài cho nữ hoàng. Hoàng hậu đã rất háo hức để ăn một xoài. Có nghe nói về thông báo, người đàn ông trẻ ngay lập tức tình nguyện để có được một xoài cho nữ hoàng. Ông đã mang một bát nước và sau khi đọc chính tả ma thuật của mình, ông thổi vào nó. Ông sau đó yêu cầu những người lính dẫn anh ta đến khu vườn Hoàng gia nơi ông đổ nước vào gốc cây xoài. Ông sau đó yêu cầu tất cả mọi người tới ngày hôm sau. Đáng ngạc nhiên, ngày hôm sau cây xoài đã rất nhiều trái cây. Hoàng hậu đã rất rất vui mừng để có thể ăn xoài. Cô trình bày Quà tặng có giá trị để người đàn ông trẻ và hỏi anh ta để sống trong thành phố của mình. Người đàn ông trẻ trở thành giàu qua đêm và sống một cuộc sống hạnh phúc tại thành phố đó. Ông không còn cần thiết để đi lang thang từ thành phố đến thành phố. Tuy nhiên, một ngày ra khỏi tò mò vua yêu cầu người đàn ông trẻ như làm thế nào ông mua lại chính tả ma thuật và những người đã là giáo viên của mình. Khi hỏi câu hỏi này, ông cảm thấy quá nhút nhát để cho vua giáo viên của ông đã thực sự là một kẻ ăn xin bị hư hại. Vì vậy, ông thông báo nhà vua rằng giáo viên của ông đã là một thánh sage sống trong rừng xa. Một vài ngày sau đó, nữ hoàng lại muốn ăn xoài. Vì vậy nhà vua hướng dẫn người đàn ông trẻ nhằm xoài nữ hoàng. Người đàn ông sau đó thực hiện buổi lễ như trước, nhưng thời gian này cây xoài đã không đưa ra thậm chí là một trái cây duy nhất. Nhà vua đã rất tức giận và yêu cầu người đàn ông để lộ lý do. Khi học tập sự thật, nhà vua lên án vô ơn người đàn ông và trục xuất ông khỏi thành phố của mình. Tất cả tài sản của ông được lệnh bị tịch thu bởi nhà vua. Người đàn ông trẻ trở thành người nghèo một lần nữa. Ông nhận ra rằng chính tả ma thuật của mình mất sức mạnh của nó bởi vì ông đã không giữ lời hứa của mình để giáo viên của mình. Ông cảm thấy buồn nhưng nó đã quá muộn bây giờ. Tinh thần là: không vẫn để vinh danh. 4. kim cương cắt kim cươngOnce upon a time, có là một người nghèo đi du lịch đến thăm thân nhân bị bệnh của mình trong một thành phố. Khoảng cách là đi bộ một ngày, do đó, vợ của ông đã cho anh ta một lần lúa để ăn trên đường. Khi gia đình ông là quá nghèo, do đó, ông có thể không đủ khả năng để có cà ri hoặc súp ăn với gạo. Những người nghèo đã xảy ra để đi bộ qua nhà triệu phú nấu ăn mà đã chuẩn bị cà ri cho anh ta. Mùi của cà ri đã như vậy tốt đẹp nó làm cho người đàn ông cảm thấy đói ngay lập tức. Ông sau đó ngồi dưới một cây và đã diễn ra của mình gạo để ăn trong khi dùng một mùi sâu của cà ri. Ông tưởng tượng rằng ông đã ăn cơm cà ri. Mùi của cà ri từ nhà bếp kích thích anh ta ăn tất cả gạo. Thông thường, nó là rất khó khăn cho anh ta để nuốt gạo mà không có cà ri hoặc súp. Sau khi kết thúc bữa ăn của mình, ông đã đi đến nhà bếp của các triệu phú hỏi cho nước uống từ nấu ăn. Trước khi rời khỏi, ông ca ngợi nữ cook rằng cô đã chắc chắn một nấu ăn tốt như cà ri sản xuất một mùi rất ngon. Ông nói với cô ấy rằng ông có thể ăn tất cả gạo mà không có cà ri hoặc canh vì mùi của cà ri của cô đã giúp anh ta ăn tất cả. Ông cảm ơn chị và đã để lại. Nấu ăn là rất hài lòng khi biết nó. Nấu ăn cười và sau đó lấy cà ri để phục vụ cô tổng thể. Để bất ngờ của mình, các triệu phú thử nghiệm cà ri và phàn nàn rằng hôm nay nấu ăn của ông đã chuẩn bị cà ri kém cho anh ta. Đầu bếp đã sợ của tội lỗi của mình, do đó, cô ấy nói với anh ta rằng cà ri trở thành nhạt vì mùi của nó chỉ đã bị đánh cắp bởi những người nghèo những người đã xảy ra để đi bộ qua theo cách này. Những người nghèo ăn gạo của mình chỉ với mùi của cà ri lan rộng ra từ nhà bếp của chúng tôi. Các triệu phú stingy đã rất tức giận khi nghe điều này. Ông nói với tôi tớ của Ngài để mang lại cho những người nghèo để đáp ứng anh ta và enquired về toàn bộ câu chuyện. Người đàn ông vô tội thừa nhận rằng ông đã lấy đi ngon mùi của cà ri đó mà không được phép. Các triệu phú sau đó yêu cầu bồi thường từ những người nghèo đã relunctant phải vì ông đã có chỉ có một đồng xu nhỏ trong sở hữu của ông. Ông vẫn phải đi một chặng đường dài để thăm người thân bị bệnh của mình. Ông có thể phải sử dụng nó khi cần thiết. Các triệu phú bắt anh ta và đưa ông được điều tra do trưởng làng. Sau khi bị nói là toàn bộ câu chuyện, làng trưởng hướng dẫn công chức của mình để mang lại một bát nước. Ông sau đó yêu cầu những người nghèo bao nhiêu tiền của hắn. Những người nghèo nói với anh ta thành thật mà nói rằng ông là quá nghèo, vì vậy ông có thể quản lý để có chỉ có một đồng xu để được sử dụng trong khi đi du lịch một mình. Trưởng làng sau đó nói với những người nghèo để đặt đồng xu duy nhất của mình trong bát nước. Trong khi các triệu phú stingy đã rất hạnh phúc như ông nghĩ rằng ông sẽ nhận được đồng xu để trao đổi với mùi của cà ri của mình. "Cảm ơn bạn rất nhiều làng chính. Bạn đã đưa ra một bản án hợp lý. Đó là lý do tại sao tất cả mọi người đã rất tôn trọng đối với bạn ", cho biết các triệu phú với một nụ cười rộng. Các triệu phú một cách nhanh chóng kéo dài bàn tay của mình để chọn lên tiền xu từ bát nước, nhưng trưởng làng đột nhiên đã trở lại bát nước và nói với những người nghèo để có tiền xu của mình trở lại. "Được rồi! Người đàn ông này đã lấy đi một mùi thơm ngon của cà ri của bạn, bây giờ bạn có thể lấy nước tiền từ anh ta để trao đổi với mất mát của bạn. Nhưng bạn được phép đi chỉ có nước. Không có bát vì nó thuộc về tôi,"cho trưởng làng là triệu phú có mặt đột nhiên bật nhạt. Tinh thần là: không có ý nghĩa đối với những người khác. Không sở hữu tất cả lợi ích của riêng bạn và chia sẻ với tất cả mọi người. 5. những câu chuyện của MakathoCâu chuyện này từ thời gian của thời kỳ Sukhothai.Có là một người đàn ông trẻ tên là Makatho. Ông là con trai của các thương gia thứ hai người sống ở đô thị Kohwan ở thành phố Mortama, một thành phố ở Myanma hiện nay. Khi ông đến tuổi 15 tuổi cha ông qua đời vì vậy ông phải tiếp tục kinh doanh của cha mình. Một ngày ông đã lãnh đạo của ông bao gồm đội ngũ bán hàng của 30 người đàn ông mang hàng hoá trên vai của họ được bán tại thành phố Sukhothai, một thủ đô cũ của Thái Lan. Đến lúc Matewa, một người lính của ông đột nhiên cảm thấy bị bệnh. Ra khỏi sự cảm thông, Makatho đã giúp người đàn ông bằng cách thực hiện hàng hoá trên vai mình. Khi ông đạt đến đỉnh đồi, có là mưa và mưa. Một chiếc thunderbolt bất ngờ tấn công của ông thanh được sử dụng để thực hiện hàng hoá trên vai mình phá vỡ nó thành miếng, nhưng đáng ngạc nhiên ông đã không nhận được đau đớn. Mặc dù ông đã thay đổi các gậy ba lần, một tiếng sét đánh trúng nó một lần nữa và một lần nữa. Khi ông nhìn hướng về phía tây, trong một đèn flash của sét xuất hiện có lẽ một lâu đài hoặc một cung điện. Để biết thêm chi tiết về các sự kiện lạ, ông đã đi xem bói một và hỏi anh ta để dự báo những gì ông đã thấy. Nhưng bói đặt một điều kiện mà ông đã mang lại cho một khoản tiền rất lớn của tiền tương đương với đống đó đã cao như đầu và sau đó ông sẽ làm cho một dự báo cho anh ta. Mặc dù Makatho có một số lượng nhỏ của tiền tương đương với chỉ một vài baht, ông là thông minh, đủ để đặt tất cả số tiền ông đã có trên đồi mối và nói với bói để nhìn vào nó. Bói nghĩ rằng người đàn ông này là rất thông minh. Ông do đó thực hiện một dự đoán rằng Makatho là một người đàn ông tuyệt vời bằng khen và ông sẽ được đẩy mạnh đến một vị trí cao trong sự chỉ đạo của phương Tây. Khi đến thành phố Sukhothai, ông bán tất cả các hàng hoá và nói với người đàn ông của mình để trở về nhà trong khi ông ở lại trong thành phố. Ông sau đó đi tìm nơi trú ẩn với mahout của Phra Ruang những người đã là vua Sukhothai. Bởi bản chất Makatho là người siêng, do đó, ông đã giúp mahout chăm sóc những con voi ngày và đêm. Lần lượt, mahout là rất tử tế với ông. Khi ông nhận được tiền lương của mình từ vua, ông muốn chia sẻ nó với Makatho mỗi lần. Một ngày vua Ruang đến gặp con voi của mình trong cây bút. Trong khi nhìn vào những con voi từ nền tảng lớn lên, ông thấy Makatho quét tầng của cây bút. Vua sau đó yêu cầu mahout người đàn ông đó là ai. Sau khi được thông báo về sự thật, nhà vua đã cho thấy lòng tốt của mình để anh ta và hướng dẫn mahout để chăm sóc Makatho tốt. Trong khi nhìn vào những con voi, nhà vua phát hành cau từ miệng của mình và nhổ nước bọt vào mặt đất mạnh mẽ như vậy rằng bụi lưu hành trong không khí. Một quả đạn pháo cowrie tiền đột nhiên nổi lên từ mặt đất. Vua nói với Makatho để nhặt nó lên. Makatho trả tôn trọng với nhà vua và sau đó nhặt vỏ cowrie tiền. Makatho là rất hạnh phúc, mặc dù tiền là chỉ một lượng nhỏ. Ông nghĩ rằng nó là rất có giá trị với anh ta như nó đã được trao cho ông bởi nhà vua. Vì vậy để làm cho nó có giá trị hơn, ông đã đi để mua hạt giống rau diếp từ thị trường. Người bán không biết làm thế nào để bán chúng như số tiền là quá nhỏ để tự tin trong trao đổi cho hạt giống rau diếp. Do đó, Makatho đã nói với người bán một lối thoát. Ông sau đó nâng lên ngón tay của mình để liên lạc nước bọt từ miệng của mình và sau đó đến
Being translated, please wait..
Results (Vietnamese) 2:[Copy]
Copied!
. Người đàn ông bạc bẽo
xửa ngày xưa, có một người đàn ông trẻ nghèo không mục đích đi du lịch từ một thành phố khác. Một hôm ông vào một thành phố nhỏ và gặp một người ăn xin què người hỏi cho thực phẩm từ anh ấy. Ra thông cảm, ông đã cho người ăn xin một ít thức ăn và nước, ông đã thực với anh ta. Trong khi chuẩn bị rời khỏi, gã nắm tay anh và nói với một giọng nói khô khô, "Young người đàn ông! Bạn thật tử tế. Mặc dù bạn là người nghèo, bạn vẫn cung cấp cho tôi một số thực phẩm. Để đáp lại sự hào phóng của bạn, tôi sẽ cung cấp cho bạn một câu thần chú ma thuật. Tìm hiểu nó bằng trái tim, một ngày nào đó sẽ có ích cho bạn. " Với sức mạnh của phép thuật, một người đọc nó sẽ có thể kích thích bất kỳ loại trái cây để mang trái mùa, nhưng người đó đã phải mang một bát nước và thổi vào nó sau khi đọc câu thần chú ma thuật, sau đó đổ nước vào rễ của cây. Tuy nhiên, người ăn xin đặt một điều kiện mà người đàn ông trẻ phải tôn trọng anh ấy chân thành trong suốt cuộc đời của mình, nếu không thì phép thuật sẽ mất đi sức mạnh của nó. Người đàn ông trẻ tuổi đồng ý vô điều kiện. Ông rất hài lòng và sau khi nộp một cống nạp cho người ăn xin, ông đã đi trên con đường của mình đến các thành phố khác. Một ngày nọ, người thanh niên đã xảy ra để đi đến một thành phố lớn, nơi một người lính đã làm cho một thông báo rằng bất cứ ai có thể có được một xoài ở đây thời gian trong năm và trình bày cho các hoàng hậu mang thai sẽ nhận được một phần thưởng đẹp trai. Tại thời điểm công bố này, nó không phải là mùa của cây xoài để ăn quả, để không ai có thể nhận được một xoài cho nữ hoàng. Hoàng hậu đã rất háo hức để ăn xoài. Sau khi nghe thông báo, người thanh niên lập tức tình nguyện để có được một xoài cho nữ hoàng. Ông mang một bát nước và sau khi đọc câu thần chú ma thuật của mình, ông đã thổi vào nó. Sau đó ông hỏi những người lính dẫn ông đến vườn hoàng gia, nơi ông đổ nước vào thư mục gốc của cây xoài. Sau đó ông hỏi tất cả mọi người để đến ngày hôm sau. Đáng ngạc nhiên, ngày hôm sau cây xoài đã cho nhiều trái cây. Hoàng hậu đã rất vui mừng để có thể ăn xoài. Cô đã tặng quà có giá trị với người đàn ông trẻ tuổi và yêu cầu ông sống ở thành phố mình. Người đàn ông trẻ tuổi trở thành người giàu qua đêm và sống một cuộc sống hạnh phúc tại thành phố đó. Ông không còn cần thiết để đi lang thang từ thành phố đến thành phố. Tuy nhiên, một ngày ra khỏi tò mò vua hỏi người thanh niên như thế nào thì ông cũng có những câu thần chú ma thuật và những người là giáo viên của mình. Khi được hỏi câu hỏi này, ông cảm thấy quá xấu hổ để nói với vua rằng giáo viên của mình thực sự là một người ăn xin què quặt. Vì vậy, ông đã thông báo với vua rằng giáo viên của mình là một thánh hiền sống trong các khu rừng xa xôi. Một vài ngày sau đó, hoàng hậu lại muốn ăn xoài. Vì vậy, nhà vua chỉ thị cho các chàng trai trẻ mang xoài cho nữ. Người đàn ông sau đó thực hiện buổi lễ như trước, nhưng lần này cây xoài không cho ngay cả một loại trái cây duy nhất. Nhà vua đã rất tức giận và yêu cầu người đàn ông tiết lộ lý do. Sau khi biết được sự thật, vua lên án những người đàn ông bạc bẽo và trục xuất ông khỏi thành phố của mình. Tất cả tài sản của mình đã ra lệnh sẽ bị tịch thu bởi nhà vua. Người đàn ông trẻ tuổi trở thành người nghèo nữa. Ông nhận ra rằng phép thuật của mình bị mất quyền lực của mình vì anh đã không giữ lời hứa với cô giáo của mình. Ông cảm thấy buồn nhưng nó đã quá muộn rồi. Các tinh thần là:. Đừng làm mất danh dự 4. Kim cương cắt kim cương Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông nghèo, những người đi du lịch đến thăm bà con bị bệnh của mình ở thành phố khác. Khoảng cách là một ngày đi bộ, để vợ anh đã cho anh một cục cơm để ăn trên đường. Như gia đình ông quá nghèo, nên ông không thể đủ khả năng để có cà ri hay súp để ăn với cơm. Người đàn ông nghèo xảy ra để đi bộ qua các nhà triệu phú có bếp đang chuẩn bị cà ri cho anh ta. Mùi của cà ri rất tốt đẹp mà nó làm cho người đàn ông cảm thấy đói ngay lập tức. Sau đó anh ngồi dưới một gốc cây và lấy ra cơm để ăn trong khi dùng một mùi sâu của cà ri. Ông tưởng tượng rằng anh đang ăn cơm với cà ri. Mùi của cà ri từ nhà bếp kích thích anh ta ăn hết số lúa gạo. Thông thường, nó là rất khó khăn cho anh ta để nuốt gạo mà không cần cà ri hoặc súp. Sau khi kết thúc bữa ăn của mình, ông đã đi vào nhà bếp của các triệu phú để xin nước uống từ các đầu bếp. Trước khi ra đi khỏi, ông ca ngợi đầu bếp nữ rằng cô ấy chắc chắn là một đầu bếp giỏi như cà ri tạo ra một mùi rất thơm ngon. Ông nói với cô ấy rằng anh ta có thể ăn tất cả các gạo mà không cần cà ri hoặc súp vì mùi của cà ri cô đã giúp anh ta ăn tất cả. Ông cảm ơn cô và đã để lại. Các đầu bếp đã rất hài lòng khi nghe nó. Các đầu bếp mỉm cười và sau đó lấy cà ri để phục vụ chủ nhân của mình. Trước sự ngạc nhiên của mình, các triệu phú đã thử nghiệm cà ri và phàn nàn rằng ngày hôm nay đầu bếp của mình đã chuẩn bị món cà ri kém cho anh ta. Các đầu bếp đã sợ tội lỗi của mình, vì vậy cô đã nói với anh rằng cà ri đã trở thành vô vị vì mùi của nó vừa bị đánh cắp bởi những người đàn ông nghèo, người đi bộ qua đường này. Người đàn ông nghèo ăn lúa của mình chỉ với mùi cà ri lan ra từ nhà bếp của chúng tôi. Các triệu phú keo kiệt đã rất tức giận khi nghe điều này. Ông nói với tôi tớ của mình để mang lại cho người nghèo để gặp anh ta và hỏi về toàn bộ câu chuyện. Người đàn ông vô tội đã thừa nhận rằng ông đã lấy đi mùi thơm ngon của cà ri mà không có sự cho phép. Các triệu phú sau đó yêu cầu bồi thường từ người đàn ông nghèo, những người đã relunctant trả như ông chỉ có một đồng xu nhỏ sở hữu của mình. Ông vẫn còn phải đi một chặng đường dài để đi thăm bà con bị bệnh của mình. Ông có thể phải sử dụng nó tại thời điểm cần thiết. Những triệu phú bắt ông và đưa ông đến được điều tra bởi các trưởng thôn. Sau khi được nghe toàn bộ câu chuyện, trưởng thôn chỉ đạo các tôi tớ của mình để mang lại một bát nước. Sau đó ông hỏi những người đàn ông kém bao nhiêu tiền mà ông có. Người đàn ông nghèo nói với ông thẳng thắn rằng anh rất nghèo, vì vậy ông có thể quản lý để chỉ có một đồng tiền được sử dụng trong khi đi du lịch một mình. Trưởng thôn sau đó nói với người đàn ông nghèo để đưa đồng tiền duy nhất của mình trong bát nước. Trong khi các triệu phú keo kiệt đã rất hạnh phúc khi nghĩ rằng anh ta sẽ có được một đồng xu để đổi lấy mùi của cà ri của mình. "Cảm ơn bạn rất nhiều Village Chief. Bạn đã đưa ra một phán quyết công bằng. Đó là lý do tại sao tất cả mọi người phải tôn trọng tuyệt vời cho bạn ", cho biết các triệu phú với một nụ cười rộng. Các triệu phú nhanh chóng giơ tay để nhặt đồng xu từ bát nước, nhưng các trưởng thôn đột nhiên lấy lại những bát nước và nói với người đàn ông nghèo mất đồng xu của mình trở lại. "Được rồi! Người đàn ông này đã lấy đi một mùi thơm ngon của cà ri của bạn, bây giờ bạn có thể lấy nước tiền từ anh để đổi lấy mất của bạn. Nhưng bạn được phép chỉ mất nước. Don ' t lấy bát vì nó thuộc về tôi ", ông trưởng thôn để các triệu phú với khuôn mặt đột nhiên trở nên nhợt nhạt. Các tinh thần là: Không được có nghĩa là cho người khác Đừng sở hữu tất cả lợi ích của riêng bạn và chia sẻ với tất cả mọi người.. 5. Câu chuyện của Makatho câu chuyện này ngày trở lại vào thời gian của thời kỳ Sukhothai. Có một người đàn ông trẻ tuổi tên là Makatho. Ông là con trai của thương gia Mon người sống trong Kohwan Village tại thành phố Mortama, một thành phố trong hiện tại Myanmar. Khi ông đến tuổi 15 tuổi cha ông qua đời nên anh phải tiếp tục kinh doanh của cha mình. Một hôm ông dẫn đội ngũ bán hàng của mình gồm 30 người đàn ông mang theo hàng hóa trên vai của họ được bán ra tại thành phố Sukhothai, một cựu thủ đô của Thái Lan. Khi đến Matewa, một trong những người đàn ông của mình đột nhiên cảm thấy bị bệnh. Ra thông cảm, Makatho giúp ông bằng cách mang theo hàng hoá trên vai anh. Khi ông lên đến đỉnh đồi, có mưa lớn và sấm sét. Một tiếng sét đột nhiên cây gậy của mình được sử dụng để vận chuyển hàng hóa trên vai của mình phá vỡ nó thành từng mảnh, nhưng đáng ngạc nhiên, ông không bị thương. Mặc dù ông đã thay đổi gậy ba lần, một tiếng sét đánh nó một lần nữa và một lần nữa. Khi anh nhìn về phía tây, trong một tia chớp có lẽ xuất hiện một lâu đài hoặc cung điện. Để biết thêm về các lần xuất hiện kỳ lạ, anh đến gặp một thầy bói và hỏi anh ta để dự đoán những gì anh nhìn thấy. Nhưng các thầy bói đặt một điều kiện rằng ông đã phải mang một khoản tiền lớn tương đương với đống mà là để được cao như đầu của mình và sau đó anh sẽ là một dự báo cho anh ta. Mặc dù Makatho có một lượng nhỏ tiền tương đương với chỉ một vài baht, ông đã đủ thông minh để đặt tất cả số tiền mà ông đã có trên các ngọn đồi mối mọt và nói với các thầy bói để nhìn vào nó. Các thầy bói cho rằng người đàn ông này đã rất thông minh. Vì vậy ông đã dự đoán rằng Makatho là con người của đức vĩ đại và ông sẽ được đưa lên vị trí cao trong chỉ đạo của phương Tây. Khi đến Sukhothai City, ông đã bán tất cả các mặt hàng và nói với người đàn ông của mình để trở về nhà trong khi ông vẫn trong thành phố. Sau đó, ông đã đi để tìm nơi trú ẩn với các quản tượng của Phra Ruang ai là vua của Sukhothai. Bởi bản chất Makatho là một người siêng năng nên anh đã giúp các quản tượng trông nom con voi ngày và đêm. Lần lượt các quản tượng rất tốt với anh. Khi nhận được tiền lương của mình từ nhà vua, ông sẽ chia sẻ nó với Makatho mỗi lần. Một hôm vua Ruang đến xem voi của mình trong bút. Trong khi nhìn vào những con voi từ các nền tảng lớn lên, anh thấy Makatho quét sàn của cây bút. Sau đó nhà vua hỏi các quản tượng người đàn ông đó là ai. Sau khi được thông báo về sự thật, nhà vua đã cho thấy lòng tốt của mình với anh ta và chỉ thị cho các quản tượng để chăm sóc tốt của Makatho. Trong khi nhìn vào những con voi, vua phát hành cau từ miệng và nhổ nước bọt vào mặt đất một cách mạnh mẽ rằng bụi lơ lửng trong không khí. Một shell tiền Cowrie đột nhiên nổi lên từ mặt đất. Nhà vua nói với Makatho để nhặt nó lên. Makatho trả đối với nhà vua và sau đó nhặt vỏ tiền Cowrie. Makatho đã rất hạnh phúc, mặc dù số tiền chỉ là một lượng nhỏ. Ông nghĩ rằng nó là rất có giá trị với anh ta như nó đã được trao cho ông bởi vua. Vì vậy, để làm cho nó có giá trị hơn, ông đã đi mua hạt giống rau diếp từ thị trường. Người bán không biết làm thế nào để bán chúng như là số tiền quá nhỏ để đếm để đổi lấy những hạt giống rau diếp. Vì vậy Makatho nói với người bán một cách ra. Sau đó ông nêu lên ngón tay để chạm vào nước bọt từ miệng của mình và sau đó đến























































Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: