George Herbert Mead (1863–1931) was an American philosopher, sociologi translation - George Herbert Mead (1863–1931) was an American philosopher, sociologi Vietnamese how to say

George Herbert Mead (1863–1931) was

George Herbert Mead (1863–1931) was an American philosopher, sociologist and psychologist, primarily affiliated with the University of Chicago, where he was one of several distinguished pragmatists. He is regarded as one of the founders of social psychology and the American sociological tradition in general.
Mead published relatively little…his theoretical work primarily exists within Mind, Self, and Society (Mead 1934)…a posthumous publication
Social psychology for Mead is the discipline that:
“…studies the activity or behavior of the individual as it lies within the social process. The behavior of the individual can be understood only in terms of the behavior of the whole social group of which he is a member, since his individual acts are involved in larger, social acts which go beyond himself and which implicate the other members of the group.”
(Coser 1977:334; Mead 1934:6-7)
While earlier social psychology had dealt with social experience from the individual psychological standpoint, Mead suggested that individual experience be dealt with “from the standpoint of society, at least from the standpoint of communication as essential to the social order.”
(Coser 1977:334; Mead 1934:1)
Mead argued that there can be no self apart from society, no consciousness of self and no communication.
In its turn, society must be understood as a structure that emerges through an ongoing process of communicative social acts, through transactions between persons who are mutually oriented toward each other.
(Coser 1977:334)
Mead saw in gesture the key mechanism through which social acts are effected. But he sharply separates no significant (unself-conscious) gestures, as found on the animal level, from the significant (self-conscious) gestures that characterize most human intercourse.
(Coser 1977:334)
For Mead and later symbolic interactionists, language is the distinguishing criterion for being human. 
Mead believed that if one's actions evoke the same response in others, then the meaning of symbols is not longer private but a behavioral reality that can be studied.
(Perdue 1986:237)
Social Theory

a. Communication and Mind
b. Action
c. Self and Other
Mead's conception of mind is that of a "social phenomenon--arising and developing within the social process, within the empirical matrix of social interactions."
(Mead 1934:133; Perdue 1986:237)
Not  only does the mind emerge through such exchange, its nature is that of an internal process of communication grounded in the utilization of significant symbols. Hence, the mind is processually formed through interactions with others and self-conversation. Symbols, considered significant only when shared with others, dominate the process. For human beings, the most vital and distinctive symbolic communication is language bound. Or in Mead's words, "out of language emerges the field of mind.“
(Mead 1934:133; Perdue 1986:237)

The conception of mind as process rather than product means that consciousness is not a simple captive of external forces. Rather, it is an active and creative force constantly changing and growing... Nor does its nature simply reflect an imitation of the behavior of others or fixed responses (whether learned or instinctual) to external bounds. The process rather is one of sifting selectively through an ongoing barrage of signals and forming "definitions of the situation“ (Perdue 1986:237)
Consciousness [mind] is not given; it is emergent (Coser 1977:335).
In what ways, then, does language make mind possible?...For Mead, mind involves several behavioral capacities:
The capacity to denote objects in the environment with significant symbols
The capacity to use these symbols as a stimulus to one’s own response
The capacity to read and interpret the gestures of others and use these as a stimulus for one’s response
The capacity to temporarily suspend or inhibit overt behavior responses to one’s own gestural denotations or those of others
The capacity to “imaginatively rehearse” alternative lines of conduct, visualize their consequences, and select the response that will facilitate adjustment to the environment
(Turner, Beeghley, and Powers 2002:459-460)
The  second component in Mead's trilogy is termed self. The self also "arises in social experience," can be thought of as "an object to itself," and possesses a "social structure" (Mead 1934:140). This suggests that individuals can conceive of their own being and convert that identity into a form of consciousness. So conceived, the self can be the recipient of both definition and emotion. Symbolic communication is of course crucial to the development of answers to the question Who am I? In consistent fashion, Mead argued that the self is best thought of as a process, and he traced its genesis developmentally. 
(Perdue 1986:237-238)
The development of the self is dependent on learning to take the role of the other. In turn, role taking requires that we imagine how our behavior will be defined from the standpoint of others. For Mead, role taking occurs throughout the developmental process by which the self is constructed and refined. And this process consists of three distinctive phases. From a period of imitation without meaning for infants, through the play-acting world of children, and finally to the phase of the generalized other, the self expands, changes, becomes. 
(Perdue 1986:238)
Action is an attempt to adjust to changes that emerge in experience; the telos of the act is the re-establishment of a sundered continuity. Since the past is instrumental in the re-establishment of continuity, the adjustment to the emergent requires the creation of history. "By looking into the future," Mead observes, "society acquired a history" (The Philosophy of the Act 494)
For the very young, role playing is simply a matter of doing what others do. In time, however, the child begins to play "pretend" roles such as parent, sibling, even the imaginary friend, In this course of switching identities and imaginary conversations, the self through play becomes both separate and defined. The child is learning to see a unique self from the various perspectives of other role players. 
(Perdue 1986:238)
When at a later point, egocentric play gives way to the rules and "teamwork" of games, the individual learns that the behaviors of other players are somewhat fixed, impersonal, and predictable. In playing the multiple and interlocking roles of the game, and other organized endeavors, self-control emerges. Through such play, one develops and internalizes a group of perspective on the self that Mead termed the "generalized other." To the extent that this collective frame of reference matures, the player becomes a social being who will demonstrate some consistency in future behavior (Mead 1934:150-163). Thus, the "inner voice" of the generalize other continues to whisper the complex requirements of being "human." 
(Perdue 1986:238)
The essence of the self, according to Mead, is its reflexivity. The individual self is individual only because of its relation to others.
(Coser 1977:337)
In the lifelong context of interdependent action, two dimensions of the self emerge, are formed and reformed. In one, the individual develops an identify in response to the attitudes of others. Such a response emanates from the solitary individual's definition of the situation. In the other, one assumes the "organized set of attitudes of others" (Mead 1934:175). This component of the self provides the rules for the actual response. For these dimensions, Mead employed the concepts "I" and "Me," respectively. It is the latter that comes with the internalization of the generalized other.
(Perdue 1986:238) 
Both “I” and “me” necessarily relate to social experience. But the “I” is the response of the organism to the attitudes of the others; the “me” is the organized set of attitudes of others which one assumes.
“We are,” Mead writes, “individuals born into a certain nationality, located at a certain spot geographically, with such and such family relations, and such and such political relations. All of these represent a certain situation which constitutes the ‘me’; but this necessarily involves a continued action of the organism toward the ‘me.’”
(Coser 1977:338; Mead 1934:182)
Society [the third component] in Mead's system is little more than an extension of his "organized self." More precisely, the self through interaction takes on "generalized social attitudes" toward a wider environment. Such references are beyond the immediate spheres of personal relationships, intimate groups, or communities.
(Perdue 1986:238) 
For Mead, the institution of society consist of "common responses" rooted in such attitudes by which "the modern civilized human individual is and feels himself to be a member not only of a certain local community or state or nation, but also of an entire given race or even civilization as a "whole."
(Mead 1934:273; Perdue 1986:238) 
Society is thus maintained by virtue of humans’ ability to role-take and to assume the perspective of generalized others.
(Turner, Beeghley, and Powers 2002:472)
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
George Herbert Mead (1863-1931) là một nhà triết học người Mỹ, nhà xã hội học và tâm lý học, chủ yếu là liên kết với đại học Chicago, nơi ông là một trong một số phân biệt pragmatists. Ông được coi là một trong những người sáng lập của tâm lý học xã hội và truyền thống xã hội học người Mỹ nói chung.Mead đăng tương đối ít... công trình lý thuyết của ông chủ yếu tồn tại trong tâm trí, tự, và xã hội (Mead 1934)... một xuất bản sau khi chếtTâm lý xã hội cho Mead là kỷ luật mà:".. .studies hoạt động hoặc hành vi của các cá nhân vì nó nằm trong quá trình xã hội. Hành vi của các cá nhân có thể được hiểu chỉ trong điều khoản của hành vi của toàn bộ nhóm xã hội trong đó ông là một thành viên, kể từ khi ông hành vi cá nhân được tham gia vào xã hội lớn hơn, đóng vai trò mà đi xa hơn mình và đó với các thành viên khác của đội." (Coser 1977:334; Mead 1934:6-7)Trong khi tâm lý xã hội trước đó có xử lý với kinh nghiệm xã hội từ quan điểm tâm lý cá nhân, Mead gợi ý rằng kinh nghiệm cá nhân được xử lý với "từ quan điểm của xã hội, ít từ quan điểm của các giao tiếp là điều cần thiết để trật tự xã hội."(Coser 1977:334; Mead 1934:1)Mead lập luận rằng có thể có không có tự ngoài xã hội, không có ý thức của bản thân và không có thông tin liên lạc.Trong lần lượt mình, xã hội phải được hiểu như là một cấu trúc nổi lên thông qua một quá trình liên tục trong giao tiếp xã hội hành vi, thông qua các giao dịch giữa những người cùng hướng với nhau.(Coser 1977:334)Mead thấy trong cử chỉ cơ chế quan trọng qua đó hành vi xã hội được thực hiện. Nhưng ông mạnh tách không có cử chỉ (unself-ý thức) quan trọng, như tìm thấy ở cấp độ động vật, từ những cử chỉ đáng kể (tự ý thức) đặc trưng nhất của con người quan hệ.(Coser 1977:334) Cho Mead và sau đó biểu tượng interactionists, ngôn ngữ là tiêu chí phân biệt cho con người. Mead tin rằng nếu một của những hành động gợi lên những phản ứng cùng một trong những người khác, sau đó ý nghĩa của các biểu tượng là không còn riêng nhưng một thực tế hành vi có thể được nghiên cứu. (Perdue 1986:237) Lý thuyết xã hộia. thông tin liên lạc và tâmsinh hành độngc. tự và khácMead của quan niệm của tâm là của một "hiện tượng xã hội--phát sinh và phát triển trong quá trình xã hội, trong ma trận thực nghiệm của tương tác xã hội." (Mead 1934:133; Perdue 1986:237)Không chỉ có cái tâm nổi lên thông qua trao đổi như vậy, bản chất của nó là một quá trình nội bộ của giao tiếp căn cứ vào sử dụng biểu tượng đáng kể. Do đó, tâm processually được thành lập thông qua tương tác với những người khác và tự nói chuyện. Biểu tượng, được coi là đáng kể chỉ khi chia sẻ với những người khác, thống trị trình. Cho con người, nhất quan trọng và đặc biệt mang tính biểu tượng truyền thông là ngôn ngữ bị ràng buộc. Hoặc theo cách nói của Mead, "ra khỏi ngôn ngữ nổi lên lĩnh vực tâm trí."(Mead 1934:133; Perdue 1986:237)Quan niệm của tâm trí như là quá trình chứ không phải là sản phẩm có nghĩa là rằng ý thức không phải là một bị giam giữ đơn giản của ngoại lực. Thay vào đó, nó là một lực lượng hoạt động và sáng tạo, liên tục thay đổi và phát triển... Cũng không có bản chất của nó chỉ đơn giản là phản ánh một giả của hành vi của người khác hoặc cố định phản ứng (cho dù học hoặc instinctual) để bên ngoài giới hạn. Quá trình thay vào đó là một trong chọn lọc chọn lọc thông qua một loạt đang diễn ra các tín hiệu và định hình "định nghĩa về tình hình" (Perdue 1986:237)Ý thức [ý] không được đưa ra; nó là cấp cứu (Coser 1977:335). Trong những cách, sau đó, ngôn ngữ làm cho tâm trí có thể... Cho Mead, tâm trí liên quan đến một số năng lực hành vi:Khả năng biểu thị các đối tượng trong môi trường với ý nghĩa biểu tượngKhả năng sử dụng các biểu tượng này như là một kích thích của riêng của một phản ứngKhả năng đọc và giải thích những cử chỉ của những người khác và sử dụng như là một kích thích cho phản ứng của mộtNăng lực để tạm thời đình chỉ hoặc ức chế các hành vi công khai phản ứng của riêng của một gestural denotations hoặc những người khácKhả năng "imaginatively luyện tập" thay thế đường dây đạo Đức, hình dung các hậu quả của họ, và chọn các phản ứng sẽ tạo thuận lợi cho các điều chỉnh với môi trường(Turner, Beeghley, và quyền hạn 2002:459-460)Phần thứ hai trong ba tập của Mead được gọi là tự. Bản thân cũng "kinh nghiệm xã hội," có thể được dùng như "một đối tượng để chính nó", và sở hữu một "cấu trúc xã hội" (Mead 1934:140). Điều này cho thấy rằng cá nhân có thể thụ thai của mình đang và chuyển đổi danh tính đó vào một hình thức của ý thức. Vì vậy hình thành, bản thân có thể là nhận định nghĩa và cảm xúc. Biểu tượng truyền thông tất nhiên là quan trọng đối với sự phát triển của câu trả lời cho câu hỏi của tôi là ai? Trong phù hợp thời trang, Mead cho rằng tự là tốt nhất tư tưởng của là một quá trình, và ông truy tìm nguồn gốc của nó phaùt. (Perdue 1986:237-238)Sự phát triển của bản thân là phụ thuộc vào học tập để tận dụng vai trò của người kia. Lần lượt, vai trò tham gia đòi hỏi rằng chúng ta tưởng tượng cách hành vi của chúng tôi sẽ được xác định từ quan điểm của người khác. Cho Mead, vai trò việc xảy ra trong suốt quá trình phát triển mà bản xây dựng và tinh chế. Và quá trình này bao gồm ba giai đoạn đặc biệt. Một đoạn giả mà không có ý nghĩa đối với trẻ sơ sinh, thông qua thế giới play-acting của trẻ em, và cuối cùng để giai đoạn của các tổng quát khác, tự mở rộng, thay đổi, trở thành. (Perdue 1986:238)Hành động này là một nỗ lực để điều chỉnh để thay đổi xuất hiện trong kinh nghiệm; telos của đạo luật là tái lập một chuỗi liên tục sundered. Vì quá khứ là công cụ trong việc thành lập lại liên tục, điều chỉnh để cấp cứu đòi hỏi sự sáng tạo của lịch sử. "Bằng cách nhìn vào tương lai," quan sát Mead, "xã hội mua lại một lịch sử" (The triết học của đạo luật 494)Cho rất trẻ, vai trò chơi là chỉ đơn giản là một vấn đề của làm những gì người khác làm. Trong thời gian, Tuy nhiên, đứa trẻ bắt đầu để chơi vai trò "giả vờ" chẳng hạn như cha mẹ, anh chị em, ngay cả những người bạn tưởng tượng, trong khóa học này chuyển đổi danh tính và hội thoại tưởng tượng, bản thân thông qua chơi trở thành cả riêng biệt và được xác định. Đứa trẻ học tập để xem một tự duy nhất từ các quan điểm khác nhau của người chơi vai trò khác. (Perdue 1986:238)Khi tại một thời điểm sau này, egocentric chơi cho cách để các quy tắc và "làm việc theo nhóm" của trò chơi, cá nhân học rằng hành vi của người chơi khác được phần nào cố định, khách quan, và dự đoán được. Trong chơi nhiều và lồng vào nhau vai trò của các trò chơi, và các nỗ lực tổ chức, tự kiểm soát nổi lên. Thông qua chơi như vậy, một phát triển và internalizes một nhóm quan điểm về bản thân rằng Mead gọi là các "tổng quát khác." Đến mức mà khung tập thể này tham khảo chín, người chơi sẽ trở thành một xã hội là những người sẽ chứng minh một số tính nhất quán trong tương lai hành vi (Mead 1934:150-163). Vì vậy, "tiếng nói nội tâm" của generalize khác tiếp tục thì thầm yêu cầu phức tạp của "con người." (Perdue 1986:238)Bản chất của bản thân, theo Mead, là reflexivity của nó. Các cá nhân tự là cá nhân chỉ vì nó liên quan đến những người khác. (Coser 1977:337)Trong bối cảnh hành động phụ thuộc lẫn nhau suốt đời, hai kích thước của bản thân nổi lên, được thành lập và cải cách. Trong một, cá nhân phát triển một xác định để đáp ứng với thái độ của người khác. Như một phản ứng emanates từ định nghĩa của cá nhân đơn độc của tình hình. Trong khác, một trong những giả định "tổ chức tập hợp các thái độ của người khác" (Mead 1934:175). Thành phần này của tự cung cấp các quy tắc cho các phản ứng thực tế. Cho các kích thước, Mead sử dụng các khái niệm "Tôi" và "Tôi", tương ứng. Đó là sau đó đi kèm với internalization các tổng quát khác.(Perdue 1986:238) Cả hai "I" và "tôi" nhất thiết phải liên quan đến kinh nghiệm xã hội. Nhưng "tôi" là các phản ứng của cơ thể để các thái độ của người khác; "tôi" là các thiết lập tổ chức của Thái độ của người khác mà một trong những giả định."Chúng tôi là," Mead viết, "sinh ra trong một quốc gia nhất định, tọa lạc tại một vị trí nhất định về mặt địa lý, với quan hệ gia đình như vậy và như vậy, và như vậy và như vậy các quan hệ chính trị cá nhân. Tất cả các đại diện cho một tình huống nhất định, tạo thành các 'tôi'; nhưng điều này nhất thiết phải liên quan đến một hành động liên tục của các sinh vật về phía các 'tôi.' "(Coser 1977:338; Mead 1934:182)Xã hội [phần 3] trong hệ thống của Mead là ít hơn so với một phần mở rộng của mình "tổ chức tự." Chính xác hơn, bản thân thông qua tương tác sẽ đưa vào "tổng quát hóa xã hội Thái độ" hướng tới một môi trường rộng lớn hơn. Các tài liệu tham khảo vượt ra ngoài các lĩnh vực ngay lập tức của các mối quan hệ cá nhân, nhóm thân mật hoặc cộng đồng. (Perdue 1986:238) Cho Mead, tổ chức xã hội bao gồm "phản ứng phổ biến" bắt nguồn từ Thái độ như vậy mà "các cá nhân văn minh của con người hiện đại và cảm thấy mình là một thành viên không chỉ của một số cộng đồng địa phương hoặc tiểu bang hay quốc gia, mà còn của một toàn bộ cho chủng tộc hoặc thậm chí các nền văn minh như là một"toàn bộ".(Mead 1934:273; Perdue 1986:238) Xã hội do đó được duy trì bởi Đức tính của con người khả năng để mất vai trò và để thừa nhận quan điểm của tổng quát những người khác. (Turner, Beeghley, và quyền hạn 2002:472)
Being translated, please wait..
Results (Vietnamese) 2:[Copy]
Copied!
George Herbert Mead (1863-1931) là một nhà triết học người Mỹ, nhà xã hội học và tâm lý học, chủ yếu là liên kết với các trường Đại học Chicago, nơi ông là một trong số những người thực dụng phân biệt. Ông được coi là một trong những người sáng lập của tâm lý học xã hội và truyền thống xã hội học Mỹ nói chung.
Mead bố tương đối ít ... công tác lý luận của ông chủ yếu tồn tại trong tâm trí, tự, và xã hội (Mead 1934) ... một ấn phẩm di cảo
tâm lý xã hội cho Mead là kỷ luật rằng:
"... nghiên cứu các hoạt động hoặc các hành vi của các cá nhân vì nó nằm trong các quá trình xã hội. Các hành vi của cá nhân chỉ có thể hiểu về các hành vi của các nhóm xã hội toàn bộ mà ông là một thành viên, vì hành vi cá nhân của mình tham gia, hành vi xã hội rộng lớn mà đi vượt qua bản thân và đó lôi kéo các thành viên khác của nhóm . "
(Coser 1977: 334; Mead 1934: 6-7)
Trong khi tâm lý xã hội trước đó đã bị xử lý với kinh nghiệm xã hội từ quan điểm tâm lý cá nhân, Mead cho rằng kinh nghiệm cá nhân bị xử lý "từ quan điểm của xã hội, ít nhất là từ quan điểm của truyền thông là cần thiết để các trật tự xã hội ".
(Coser 1977: 334; Mead 1934: 1)
. Mead cho rằng không thể có tự ngoài xã hội, không có ý thức về bản thân và không có thông tin liên lạc
Trong lượt của nó, xã hội phải được hiểu như là một cấu trúc mà nổi lên thông qua một quá trình liên tục của hành vi xã hội giao tiếp, thông qua các giao dịch giữa người được định hướng cùng hướng về nhau.
(Coser 1977: 334)
Mead thấy trong cử chỉ cơ chế chìa khóa qua đó hành vi xã hội được thực hiện. Nhưng ông mạnh ngăn cách không đáng kể (không khép ý thức) cử chỉ, như được tìm thấy trên các cấp độ động vật, từ (tự ý thức) cử chỉ có ý nghĩa đặc trưng cho quan hệ của con người nhất.
(Coser 1977: 334)
Đối với Mead và interactionists sau biểu tượng, ngôn ngữ là . các tiêu chí phân biệt cho được con người 
Mead tin rằng nếu hành động của một người gợi lên những phản ứng giống nhau ở những người khác, thì ý nghĩa của các biểu tượng không còn là riêng tư, nhưng một thực tế hành vi đó có thể được nghiên cứu.
(Perdue 1986: 237)
lý thuyết xã hội a. Truyền thông và Tâm b. Hành động c. Tự và khác quan niệm về tâm trí của Mead là của một "hiện tượng xã hội - phát sinh và phát triển trong quá trình xã hội, trong ma trận thực nghiệm của các tương tác xã hội." (Mead 1934: 133; Perdue 1986: 237) Không chỉ tâm nổi lên thông qua trao đổi như vậy, bản chất của nó là của một quá trình nội bộ của truyền thông căn cứ vào việc sử dụng các biểu tượng có ý nghĩa. Do đó, tâm processually hình thành thông qua sự tương tác với người khác và tự nói chuyện. Biểu tượng, coi trọng chỉ khi chia sẻ với người khác, chiếm lĩnh quá trình. Đối với con người, các giao tiếp biểu tượng quan trọng nhất và đặc biệt là ngôn ngữ ràng buộc. Hay nói cách của Mead, "ra khỏi ngôn ngữ xuất hiện các lĩnh vực của tâm." (Mead 1934: 133; Perdue 1986: 237) Quan niệm của tâm như quá trình chứ không phải là sản phẩm có nghĩa là ý thức không phải là một tù đơn giản của các lực lượng bên ngoài Thay vào đó,. nó là một lực lượng tích cực và sáng tạo không ngừng thay đổi và phát triển ... cũng không bản chất của nó chỉ đơn giản là phản ánh một sự bắt chước hành vi của người khác hoặc phản ứng cố định (cho dù đã học hay bản năng) để giới hạn bên ngoài. Quá trình này khá là một trong những chọn lọc chọn lọc thông qua một túng hiện nay của các tín hiệu và tạo thành "định nghĩa của tình hình" (Perdue 1986: 237) Thức [tâm] không được đưa ra; nó là nổi (Coser 1977: 335). ? Trong những cách, sau đó, không ngôn ngữ làm cho tâm trí có thể ... Đối với Mead, tâm trí bao gồm một số năng lực hành vi: Năng lực để biểu thị các đối tượng trong môi trường với các biểu tượng đáng kể Khả năng sử dụng các biểu tượng như là một kích thích phản ứng của chính mình Khả năng đọc và giải thích những cử chỉ của người khác và sử dụng như là một kích thích cho phản ứng của một người công suất để tạm đình chỉ hoặc ức chế phản ứng hành vi công khai để denotations cử chỉ của chính mình hoặc của những người khác Khả năng " tưởng tượng diễn tập "dòng thay thế ứng xử, hình dung hậu quả của chúng, và chọn câu trả lời đó sẽ tạo điều kiện điều chỉnh với môi trường (Turner, Beeghley, và Powers 2002: 459-460) Thành phần thứ hai trong bộ ba tác phẩm của Mead được gọi là tự. Việc tự cũng "phát sinh trong kinh nghiệm xã hội," có thể được coi như là "một đối tượng để chính nó", và sở hữu một "cấu trúc xã hội" (Mead 1934: 140). Điều này cho thấy rằng các cá nhân có thể nhận thức của con người của mình và chuyển đổi danh tính đó thành một hình thức của ý thức. Vì vậy, quan niệm, tự có thể là người nhận của cả hai định nghĩa và cảm xúc. Truyền thông Symbolic là khóa học rất quan trọng cho sự phát triển của câu trả lời cho câu hỏi Tôi là ai? Trong thời trang phù hợp, Mead lập luận rằng tự ngã là suy nghĩ tốt nhất là một quá trình, và ông lần phaùt genesis của nó.  (Perdue 1986: 237-238) Sự phát triển của bản thân là phụ thuộc vào việc học để có những vai trò của người kia. Đổi lại, vai trò chốt đòi hỏi chúng ta tưởng tượng như thế nào hành vi của chúng tôi sẽ được xác định từ quan điểm của người khác. Đối với Mead, vai trò chốt xảy ra trong suốt quá trình phát triển mà tự được xây dựng và hoàn thiện. Và quá trình này bao gồm ba giai đoạn đặc biệt. Từ một khoảng thời gian của sự bắt chước mà không có ý nghĩa đối với trẻ sơ sinh, thông qua các hoạt động play-giới của trẻ em, và cuối cùng là giai đoạn của các tổng quát khác, tự mở rộng, thay đổi, trở nên.  (Perdue 1986: 238) Hành động là một nỗ lực để điều chỉnh thay đổi mà xuất hiện trong kinh nghiệm; các telos của hành động là việc tái thành lập một liên tục sundered. Kể từ quá khứ là công cụ trong việc tái lập sự liên tục, việc điều chỉnh lợi nổi đòi hỏi sự sáng tạo của lịch sử. "Bằng cách nhìn vào tương lai", Mead nhận xét, "xã hội mua lại một lịch sử" (Triết lý của Đạo luật 494) Đối với rất trẻ, vai trò chơi chỉ đơn giản là một vấn đề làm những gì người khác làm. Tuy nhiên, trong thời gian, những đứa trẻ bắt đầu chơi "giả vờ" vai trò như cha mẹ, anh chị em, ngay cả những người bạn tưởng tượng, Trong khóa học này các bản sắc chuyển mạch và các cuộc trò chuyện tưởng tượng, tự thông qua lối chơi trở nên cả hai riêng biệt và xác định. Đứa trẻ được học tập để xem một tự độc đáo từ những quan điểm khác nhau của người chơi vai trò khác.  (Perdue 1986: 238) Khi ở một điểm sau đó, chơi ích kỷ sẽ mở đường cho các quy tắc và "tinh thần đồng đội" của các trò chơi, các cá nhân biết rằng các hành vi của người chơi khác có phần cố định, khách quan, và dự đoán được. Trong chơi nhiều và đan xen vai trò của trò chơi, và các nỗ lực có tổ chức, tự kiểm soát nổi. Thông qua chơi như vậy, một phát triển và internalizes một nhóm các quan điểm về tự mà Mead gọi là "khái quát khác." Đến mức mà khung tập thể này tham chiếu đến hạn thanh toán, người chơi sẽ trở thành một hữu thể xã hội, những người sẽ chứng minh một số tính nhất quán trong hành vi tương lai (Mead 1934: 150-163). Như vậy, "tiếng nói bên trong" của generalize khác vẫn tiếp tục thì thầm những yêu cầu phức tạp của việc "của con người."  (Perdue 1986: 238) Bản chất của tự ngã, theo Mead, là sự phản ánh của nó. Việc tự cá nhân là cá nhân chỉ vì mối quan hệ của mình với những người khác. (Coser 1977: 337) Trong bối cảnh cả đời của hành động phụ thuộc lẫn nhau, hai yếu tố của tự nổi lên, được hình thành và cải cách. Trong một, cá nhân phát triển một nhận dạng để đáp ứng với thái độ của những người khác. Như một phản ứng tỏa ra từ định nghĩa các cá nhân đơn độc của tình hình. Trong kia, một giả định "bộ tổ chức về thái độ của những người khác" (Mead 1934: 175). Thành phần này của tự cung cấp các quy tắc cho các phản ứng thực tế. Đối với các kích thước, Mead dụng các khái niệm "tôi" và "nhớ", tương ứng. Đó là sau đó đi kèm với nội tâm của các tổng quát khác. (Perdue 1986: 238)  Cả hai "tôi" và "tôi" nhất thiết phải liên quan đến kinh nghiệm xã hội. Nhưng "tôi" là phản ứng của cơ thể với thái độ của người khác; "tôi" là tập hợp có tổ chức của thái độ của những người khác mà một trong những giả định. "Chúng tôi đang có," Mead viết, "cá nhân sinh ra trong một quốc tịch nào, tọa lạc tại một vị trí nhất định về mặt địa lý, có như vậy và quan hệ gia đình như vậy, và như vậy và như vậy quan hệ chính trị. Tất cả những đại diện cho một tình huống nào đó tạo thành 'tôi'; nhưng điều này nhất thiết phải liên quan đến một hành động tiếp tục của sinh vật đối với cái 'tôi.' " (Coser 1977: 338; Mead 1934: 182) Xã hội [thành phần thứ ba] trong hệ thống của Mead là ít hơn một phần mở rộng của mình "tự tổ chức". Chính xác hơn, sự tự thông qua tương tác mất vào "thái độ xã hội tổng quát" hướng tới một môi trường rộng lớn hơn. Tài liệu tham khảo như vậy là vượt mặt cầu trước mắt của các mối quan hệ cá nhân, các nhóm thân mật, hoặc cộng đồng. (Perdue 1986: 238)  Đối với Mead, các tổ chức của xã hội bao gồm các "phản ứng thông thường" bắt nguồn từ thái độ như vậy mà "cá nhân con người văn minh hiện đại chính là cảm thấy mình là một thành viên không chỉ của một cộng đồng địa phương nào đó hoặc tiểu bang hay quốc gia, mà còn của cả một chủng tộc nhất định hoặc thậm chí văn minh như một "toàn bộ." (Mead 1934: 273; Perdue 1986: 238)  do Hiệp hội được duy trì bởi nhờ khả năng của con người để nhập vai đi và giả định quan điểm của người khác tổng quát. (Turner, Beeghley, và Powers 2002: 472)








































Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: