“Woah…”“I wish to work at a place as good as this”Having glimpsed the  translation - “Woah…”“I wish to work at a place as good as this”Having glimpsed the  Vietnamese how to say

“Woah…”“I wish to work at a place a

“Woah…”

“I wish to work at a place as good as this”

Having glimpsed the luxury cars in the parking lot, you could roughly estimate the social status of the researchers.

“Unfortunately, the institute does not disclose what is going on inside”

Even the staff of the research institute could not go within the facilities as it is being shutted down when the schedule is over

“You’re all welcome to stay at the hotel Unicorn had gotten you while you’re in town. After dinner, you’re free to relax. Enjoy your free time.”

As I went there, the atmosphere was thrilling similar to school trip

“A generation of well bodied men have gathered here, 12 for 12!”

“All the girls from the other schools made dates with the boys from our school. So, I’m all that’s left.”

The students of Korea University were out together with the representatives from the other schools and were still out on their dates.

Lee Hyun was tired so he left early to sleep at the hotel.

Early in the morning the next day,

Lee Hyun got up early for his habit of morning exercise.

"The air is not bad."

The many trees that made the air refreshing.

It could be seen that the researchers and staff unwind in the morning by using the exercise facilities. There were also many scientists from overseas around.

Lee Hyun noticed an elderly man during his light jog around the hotel, sitting alone on a bench.

Lee Hyun approached the man.

"What are you doing?"

"Move along now."

"You seem bored old man. Who are you waiting for so early in the morning?"

"I don't have anything to say, so go away."

Lee Hyun was experienced enough to see that the old man was suffering. And that due to his pride as a man, the old man remained stubborn and refused to speak to others.

"I was going for my morning exercise but should I play with you for a moment?"

"Don't give me that crap, begone."

"Did anything bad happen to you or something?"

"Don't sit down."

Lee Hyun sat beside him on the bench.

There was a poisonous feeling coming from the old man, but after a brief moment, it became the loneliness of longing to talk with someone.

They both fell silent for a while.

"Have any children? You look lonely old man."

“What do I have to do in order for you to disappear?”

The two were sitting in thought.

The old man adjusted his position on the bench. For a long time he avoided Lee Hyun.

Only a few more leaves were remaining on the trees, however the leaves were still gradually falling. They watched their surroundings for a long time.

The old man's identity was the scientist who lived in a castle of his own genius while ridiculing the world of men. He was Yu Byeong-jun!

He recognized the face of Lee Hyun through the goddess of the Versailles.

He was aware of this fact before he sat down next to him.

He only pretended not to know.

Yu Byeong-jun saw him as only one of many players he could recall having observed.

Only Yu Byeong-jun knew about the true end objective of his own plan.

Finally, Yu Byeong-jun was the first one to speak.

"What is life?"

Yu Byeong-jun was dressed in plain clothes that resembled what the paid workers at the institute wore.

It was a costume.

There were only a handful of people at Unicorn who knew his true identity which was generally limited to executives and a few scientists.

Lee Hyun would never be able to imagine the true identity of Yu Byeong-jun.

He thought it would be a good opportunity to ask questions.

Lee Hyun was trying to think of some profound answer to say to the old man.

Yu Byeong-jun realized this fact and said,

"Relax, just tell me what comes to your mind immediately."

Lee Hyun replied quite simply

"I don't know. I just live. To eat, live, and make money."

Lee Hyun gave an answer that Yu Byeong-jun expected.

It was a simple answer with unmatched clarity.

"Emotions are like the falling leaves in autumn. Have you felt the cold winter come to empty the leaves from the trees?

"Fall and winter are just cold. So I make sure to wear thick clothes. And also good underwear."

"Young guys aren't supposed to wear underwear because fashion dictates you shouldn't wear any."

"It's best to live warm."

"What do you think is the most important thing needed to live?"

Lee Hyun didn't need to think twice.

"Money."

"For money?"

"Are honor, friends, and family not important?"

"Is Honor which is splashed on me by what others think is important? You need money to even maintain a friendship. You've got to take care of your family. There are too many times where if you don't have money, then you won't be able to take care of your family. Money is needed to keep order so that you have something to fall back on."

Yu Byeong-jun slowly nodded his head.

"I don't know that many people who only think of money.”

There was no longer anything left to say but Hyun continued to remain sitting on the bench.

Little by little there was an increase in the number of people starting to walk past them.

No story could keep Lee Hyun from skipping breakfast so he stood up from the bench.

"It's cold here old man, so you should leave here soon as well."

"My nerves will tell me whether or not to go."

As Lee Hyun took a few steps toward the direction of the hotel, he looked back.

"Here help yourself to some hot cocoa."

He then took out 200 won and placed it in the hands of Yu Byeong-jun.

Yu Byeong-jun remained silent because it had been the first time he had received such treatment.

He did not know that there was a field trip scheduled for the students from Korea University, and that Lee Hyun would be mixed in this group as well.

If he hadn't gotten up for his early morning jog, they would not have met each other.

The Unicorn corporation had been alive and behind the scenes for decades.

But underneath Yu Byeong-jun's skeletal physique, there seemly flowed sympathy.

"Ha Ha. Unbelievable."

The coldness he felt could never be felt by other people.

The scientists that knew about him as the director of Unicorn were afraid to look him in the face.

But Lee Hyun gave him a coin and treated him like a poor old man.

'The last time I drank something from a vending machine was over 20 years ago.'

Yu Byeong had a sudden desire to drink the cocoa.

He saw the vending machine and looked into it to see the price of cocoa was 300 won.



==============================



After the 3 day and 2 night tour, Lee Hyun returned home!

"Finally it's the weekend."

A fresh smile was painted on his mouth.

He cleaned the laundry and dishes then turned on the computer.

Calling ahead in their last march of greed, the guild advanced forward as they got caught up by the whirlpool of war that drove them to Central Continent

Legends in Royal Road were created from its never ending conflicts and various special programs that broadcasted those legends live on air.

“There seems to be a massive war going on in the Central Continent.”

Instead of videos about hunting or quests in the Hall of Honor, there were only videos about the war.

Lee Hyun watched a couple of videos, each for a short amount of time.

A massive army charged toward the fort like a wave, and rolling their wheels, the siege weapons approached as well. At this, the defenders resisted fiercely by firing arrows and casting spells.

Although some managed to heroically defend and stop the invaders, most fell to the invading guilds.

It was because they did not fight unless they were sure of their victory. The fact that they prepared for a long time helped as well.

“Where do we have to go in order to escape the war?”

“Merchants from the Moldroon region please be careful. The armies that have lost their supply lines have begun to raid the trade routes.

“Due to the strengthening of control over the dungeons, the cost to enter dungeons in the Central Continent is continuing to rise.”

“Did you not know? The price has already doubled.”

The notice board was in uproar with information about the war.

There were many recruitment notices as well.

“Those who wish for battles and victory, join the Bane Guild! We promise that we will provide you treatment fitting for your level.

“We deal with players who aren’t in any guilds. When high level players join, we will provide fitting equipment for you.”

The price of weapons and armour in the Central Continent jumped up to twice its original price, and the cost for other war related equipment had shot through the ceiling.

For the Merchants who dealt with weapons, a golden market had opened. It was heaven for Blacksmiths and Tailors as well.

On the other hand, there were many cases where the merchants were raided by other guilds and couldn’t transport the materials.

Lee Hyun logged onto the Dark Gamers Union.

The request board was filled with requests for mercenaries to help in combat.

On the information bulletin, you could find combat situations of each region and the power of each guild.

In the Central Continent, there were many castles, towns and fortresses that were occupied by guilds.

Although the prestigious guilds were powerful, the so-called grass root guilds had superior numbers.

Each guild would had a minimum of 1~2 high level players, and there were small guilds filled with only high level players.

Those without guilds banded together to form Guilds and resist the scale of the great war which was growing out of control.

Title : The end of the war in the Central Continent?

Title : The relationships between all the guilds?

Title: Top Secret Information. The war with Haven is not over.

Although there were many worthwhile stories to read, Lee Hyun did not think that any were relevant right now.

“Item price is going up, you have to jump at this opportunity to earn money.”

There were many people looking for mercenaries but there weren’t many applicants.

Dark gamers used items to explore unknown dungeons and to hunt in the heat.

This made it impractical to enter the war, it was futile to die only to be thrown a
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
"Woah...""Tôi muốn làm việc tại một địa điểm tốt như thế này"Có thoáng nhìn chiếc xe sang trọng ở bãi đậu xe, bạn có thể khoảng ước tính tình trạng xã hội của các nhà nghiên cứu."Thật không may, viện không tiết lộ những gì đang xảy ra trên bên trong"Ngay cả các nhân viên của các viện nghiên cứu không thể đi trong các cơ sở như nó đang là shutted xuống khi lịch trình kết thúc"Bạn đang chào đón tất cả để ở tại khách sạn kỳ lân đã nhận bạn trong khi bạn đang trong thành phố. Sau khi ăn tối, bạn đang miễn phí để thư giãn. Tận hưởng thời gian miễn phí của bạn."Như tôi đã có, khí quyển ly kỳ tương tự như chuyến đi học"Một thế hệ của người đàn ông tốt thân có mặt ở đây, 12 cho 12!""Tất cả các cô gái từ các trường khác thực hiện ngày với các bé trai từ trường học của chúng tôi. Vì vậy, tôi là tất cả những gì còn lại."Các sinh viên của đại học Hàn Quốc đã ra cùng với các đại diện từ các trường khác và đã vẫn còn trong ngày ngày của họ.Lee Hyun đã mệt mỏi vì vậy ông rời sớm để ngủ vào khách sạn.Sớm vào buổi sáng ngày hôm sau,Lee Hyun đứng dậy sớm nhất của mình thói quen tập thể dục buổi sáng."Không khí không phải là xấu."Nhiều cây mà làm cho không khí làm mới.Nó có thể được nhìn thấy rằng các nhà nghiên cứu và nhân viên thư giãn vào buổi sáng bằng cách sử dụng tiện nghi tập thể dục. Ngoài ra còn có nhiều nhà khoa học từ nước ngoài xung quanh.Lee Hyun nhận thấy một người đàn ông cao tuổi trong thời gian của mình chạy bộ ánh sáng xung quanh thành phố hotel, ngồi một mình trên một băng ghế dự bị.Lee Hyun tiếp cận những người đàn ông."Bạn đang làm gì?""Di chuyển dọc theo bây giờ.""Bạn có vẻ chán ông già. Những người đang chờ đợi bạn để sớm vào buổi sáng?""Tôi không có bất cứ điều gì để nói, vì vậy đi."Lee Hyun đã được kinh nghiệm, đủ để thấy rằng ông già đau khổ. Và vì niềm tự hào của mình như là một người đàn ông, ông già vẫn bướng bỉnh và từ chối nói chuyện với những người khác."Tôi đã đi cho tập thể dục buổi sáng của tôi nhưng tôi nên chơi với bạn cho một thời điểm?""Đừng cho tôi rằng crap, begone.""Đã làm bất cứ điều gì xấu xảy ra với bạn hoặc một cái gì đó?""Không ngồi."Lee Hyun ngồi bên cạnh anh ta trên ghế dự bị.Có một cảm giác độc đến từ ông già, nhưng sau khi một chút thời gian ngắn, nó đã trở thành sự cô đơn của Khao để nói chuyện với ai đó.Cả hai đều đã im lặng trong một thời gian."Có con? Bạn nhìn người đàn ông cô đơn cũ.""Những gì tôi đã làm để bạn biến mất?"Hai đã ngồi trong suy nghĩ.Ông già điều chỉnh vị trí của mình trên băng ghế. Trong một thời gian dài ông tránh Lee Hyun.Chỉ có một vài lá thêm đã còn lại trên cây, Tuy nhiên các lá đã vẫn còn dần dần rơi. Họ theo dõi môi trường xung quanh của họ trong một thời gian dài.Ông già nhận dạng là các nhà khoa học những người sống trong một lâu đài của thiên tài của mình trong khi ridiculing thế giới của nam giới. Ông là Yu Byung-jun!Ông nhận ra bộ mặt của Lee Hyun thông qua nữ thần của Versailles.Ông đã nhận thức được thực tế này trước khi ông ngồi xuống bên cạnh anh ta.Ông chỉ giả vờ không để biết.Yu Byung-jun đã thấy anh ta là chỉ là một trong nhiều người chơi ông có thể gọi lại có quan sát.Chỉ Yu Byung-jun biết về mục tiêu thực sự kết thúc của kế hoạch riêng của mình.Cuối cùng, Yu Byung-jun là người đầu tiên để nói chuyện."Cuộc sống là gì?"Yu Byung-jun được mặc quần áo trong quần áo đồng bằng giống như những gì các công nhân trả tiền tại viện mặc.Nó là một trang phục.Đã có chỉ một số ít các người tại Unicorn biết danh tính thực sự của mình được thường giới hạn giám đốc điều hành và các nhà khoa học một vài.Lee Hyun sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng danh tính thực sự của Yu Byung-jun.Ông nghĩ rằng nó sẽ là một cơ hội tốt để đặt câu hỏi.Lee Hyun đã cố gắng để nghĩ về một số câu trả lời sâu sắc để nói với ông già.Yu Byung-jun nhận ra thực tế này và cho biết,"Thư giãn, chỉ cho tôi biết những gì nói đến cái tâm của bạn ngay lập tức."Lee Hyun trả lời rất đơn giản"Tôi không biết. Tôi chỉ cần sống. Ăn, sống, và làm cho tiền. "Lee Hyun đã đưa ra một câu trả lời Yu Byung-jun dự kiến.Đó là một câu trả lời đơn giản với sự rõ ràng chưa từng có."Cảm xúc là giống như lá rơi xuống vào mùa thu. Bạn có cảm thấy lạnh mùa đông đến rỗng lá từ cây?"Mùa thu và mùa đông là chỉ lạnh. Vì vậy, tôi chắc chắn để mặc quần áo dày. Và cũng có đồ lót tốt.""Kẻ trẻ tuổi không phải là nghĩa vụ phải mặc đồ lót vì thời trang ra bạn không nên mặc bất kỳ.""Nó là tốt nhất để sống ấm.""Những gì làm bạn nghĩ điều quan trọng nhất cần thiết để sống?"Lee Hyun không cần phải suy nghĩ hai lần."Tiền.""Cho tiền?""Là để vinh danh, bạn bè và gia đình không quan trọng?""Vinh dự mà bắn rơi trên tôi bởi những gì người khác nghĩ là quan trọng? Bạn cần tiền để thậm chí duy trì một tình bạn. Bạn đã có để chăm sóc gia đình của bạn. Có là quá nhiều lần, nơi mà nếu bạn không có tiền, sau đó bạn sẽ không thể chăm sóc gia đình của bạn. Tiền cần thiết để giữ trật tự do đó bạn có một cái gì đó rơi trở lại."Yu Byung-jun gật đầu từ từ đầu."Tôi không biết nhiều người những người duy nhất nghĩ về tiền."Đó không còn bất cứ điều gì trái để nói nhưng Hyun tiếp tục ở lại ngồi trên băng ghế.Dần dần đã có một gia tăng số lượng người dân bắt đầu đi bộ qua họ.Không có câu chuyện có thể giữ Lee Hyun từ bỏ qua bữa sáng do đó, ông đứng dậy từ ghế dự bị."It's lạnh ông già ở đây, vì vậy bạn nên rời khỏi đây sớm là tốt.""Dây thần kinh của tôi sẽ cho tôi biết hay không đi."Khi Lee Hyun đã một vài bước về hướng chỉ đạo của khách sạn, ông xem xét lại."Ở đây giúp mình để một số ca cao nóng."Ông sau đó đã diễn ra 200 won và đặt nó trong tay của Yu Byung-jun.Yu Byung-jun vẫn im lặng bởi vì nó đã là lần đầu tiên ông đã nhận được điều trị như vậy.Ông không biết rằng đã có một chuyến đi trường lên kế hoạch cho các sinh viên từ Đại học Hàn Quốc, và Lee Hyun sẽ được trộn lẫn trong nhóm này là tốt.Nếu ông đã không nhận cho buổi sáng sớm của mình chạy bộ, họ sẽ không đáp ứng mỗi khác.Các công ty con kỳ lân đã từng sống và đằng sau hậu trong nhiều thập niên.Nhưng bên dưới Yu Byung-jun của xương physique, đó thích chảy cảm."Ha Ha. Unbelievable."The coldness he felt could never be felt by other people.The scientists that knew about him as the director of Unicorn were afraid to look him in the face.But Lee Hyun gave him a coin and treated him like a poor old man.'The last time I drank something from a vending machine was over 20 years ago.'Yu Byeong had a sudden desire to drink the cocoa.He saw the vending machine and looked into it to see the price of cocoa was 300 won.==============================After the 3 day and 2 night tour, Lee Hyun returned home!"Finally it's the weekend."A fresh smile was painted on his mouth.He cleaned the laundry and dishes then turned on the computer.Calling ahead in their last march of greed, the guild advanced forward as they got caught up by the whirlpool of war that drove them to Central ContinentLegends in Royal Road were created from its never ending conflicts and various special programs that broadcasted those legends live on air.“There seems to be a massive war going on in the Central Continent.”Instead of videos about hunting or quests in the Hall of Honor, there were only videos about the war.Lee Hyun watched a couple of videos, each for a short amount of time.A massive army charged toward the fort like a wave, and rolling their wheels, the siege weapons approached as well. At this, the defenders resisted fiercely by firing arrows and casting spells.Although some managed to heroically defend and stop the invaders, most fell to the invading guilds.It was because they did not fight unless they were sure of their victory. The fact that they prepared for a long time helped as well.“Where do we have to go in order to escape the war?”“Merchants from the Moldroon region please be careful. The armies that have lost their supply lines have begun to raid the trade routes.“Due to the strengthening of control over the dungeons, the cost to enter dungeons in the Central Continent is continuing to rise.”“Did you not know? The price has already doubled.”The notice board was in uproar with information about the war.There were many recruitment notices as well.“Those who wish for battles and victory, join the Bane Guild! We promise that we will provide you treatment fitting for your level.“We deal with players who aren’t in any guilds. When high level players join, we will provide fitting equipment for you.”The price of weapons and armour in the Central Continent jumped up to twice its original price, and the cost for other war related equipment had shot through the ceiling.For the Merchants who dealt with weapons, a golden market had opened. It was heaven for Blacksmiths and Tailors as well.On the other hand, there were many cases where the merchants were raided by other guilds and couldn’t transport the materials.Lee Hyun logged onto the Dark Gamers Union.The request board was filled with requests for mercenaries to help in combat.On the information bulletin, you could find combat situations of each region and the power of each guild.In the Central Continent, there were many castles, towns and fortresses that were occupied by guilds.Although the prestigious guilds were powerful, the so-called grass root guilds had superior numbers.Each guild would had a minimum of 1~2 high level players, and there were small guilds filled with only high level players.Those without guilds banded together to form Guilds and resist the scale of the great war which was growing out of control.Title : The end of the war in the Central Continent?Title : The relationships between all the guilds?Title: Top Secret Information. The war with Haven is not over.Although there were many worthwhile stories to read, Lee Hyun did not think that any were relevant right now.“Item price is going up, you have to jump at this opportunity to earn money.”There were many people looking for mercenaries but there weren’t many applicants.Dark gamers used items to explore unknown dungeons and to hunt in the heat.This made it impractical to enter the war, it was futile to die only to be thrown a
Being translated, please wait..
Results (Vietnamese) 2:[Copy]
Copied!
"Woah ..." "Tôi muốn làm việc ở một nơi tốt như này" Sau khi thoáng thấy những chiếc xe sang trọng ở bãi đậu xe, bạn gần như có thể đánh giá tình trạng xã hội của các nhà nghiên cứu. "Thật không may, các Viện không tiết lộ những gì đang xảy ra bên trong "Ngay cả các nhân viên của các viện nghiên cứu không thể đi trong các cơ sở như nó đang được shutted xuống khi lịch trình là hơn" Bạn đang tất cả chào mừng bạn đến nghỉ tại khách sạn Unicorn đã nhận được bạn trong khi bạn đang ở trong thị trấn. Sau bữa tối, bạn có thể tự do thư giãn. Tận hưởng thời gian miễn phí của bạn. "Khi tôi đến đó, bầu không khí đã được ly kỳ tương tự như chuyến đi học" Một thế hệ của những người đàn ông cũng thân đã tụ tập ở đây, 12 cho 12! "" Tất cả các cô gái từ các trường khác đã hẹn hò với các chàng trai từ chúng tôi ngôi trường. Vì vậy, tôi là tất cả những gì còn lại. "Các sinh viên của Đại học Hàn Quốc đã ra cùng với các đại diện từ các trường khác và vẫn ra vào ngày của họ. Lee Hyun đã quá mệt mỏi nên anh về sớm để ngủ tại khách sạn. Đầu năm Sáng ngày hôm sau, Lee Hyun dậy sớm để có thói quen tập thể dục buổi sáng. "Không khí không phải là xấu." Nhiều cây đã làm mới không khí. Có thể thấy rằng các nhà nghiên cứu và cán bộ thư giãn vào buổi sáng bằng cách sử dụng cơ sở tập thể dục. Ngoài ra còn có rất nhiều các nhà khoa học từ nước ngoài xung quanh. Lee Hyun nhận thấy một người đàn ông lớn tuổi trong jog ánh sáng của mình xung quanh khách sạn, ngồi một mình trên băng ghế dự bị. Lee Hyun tiếp cận người đàn ông. "Bạn đang làm gì?" "Di chuyển dọc theo bây giờ." "Bạn có vẻ chán ông già. Ai là bạn chờ đợi quá sớm vào buổi sáng? "" Tôi không có gì để nói, vì vậy đi đi. "Lee Hyun đã có đủ kinh nghiệm để thấy rằng người đàn ông già đau khổ. Và đó là do niềm tự hào của mình như là một người đàn ông, ông già vẫn ngoan cố và từ chối nói chuyện với những người khác. "Tôi đã đi để tập thể dục buổi sáng của tôi nhưng tôi phải chơi với bạn một chút không?" "Không cho tôi crap mà, begone. "" Có điều gì xấu xảy ra với bạn hoặc một cái gì đó? "" Đừng ngồi xuống. "Lee Hyun ngồi cạnh anh trên băng ghế dự bị. Có một cảm giác độc đến từ ông già, nhưng sau một thời gian ngắn, nó đã trở thành sự cô đơn khao khát để nói chuyện với một ai đó. Cả hai đều im lặng một lúc. "Có con không? Bạn nhìn người đàn ông già cô đơn." "Tôi phải làm gì để làm để cho bạn để biến mất?" Hai người ngồi trong tư tưởng . Ông già điều chỉnh vị trí của mình trên băng ghế dự bị. Trong một thời gian dài ông tránh Lee Hyun. Chỉ có một vài lá đã được còn lại trên cây, tuy nhiên những chiếc lá vẫn rơi dần. Họ xem môi trường xung quanh của họ trong một thời gian dài. Danh tính người đàn ông già là nhà khoa học người sống trong một lâu đài của thiên tài của riêng mình trong khi chế giễu thế giới loài người. Ông Yu Byeong-jun! Anh nhận ra khuôn mặt của Lee Hyun qua các nữ thần của Versailles. Ông đã nhận thức được thực tế này trước khi anh ngồi xuống bên cạnh anh. Anh chỉ giả vờ không biết. Yu Byeong-jun đã xem ông như chỉ một trong nhiều cầu thủ ông có thể nhớ lại đã quan sát thấy. Chỉ Yu Byeong-jun biết về mục tiêu kết thúc đúng kế hoạch của mình. Cuối cùng, Yu Byeong-jun là người đầu tiên lên tiếng. "Cuộc sống là gì?" Yu Byeong-jun là mặc quần áo đơn giản mà giống như những gì mà người lao động đã nộp ở Viện mặc. Đó là một bộ trang phục. Chỉ có một số ít người tại Unicorn người biết danh tính thực sự của mình mà thường được giới hạn để điều hành và một vài nhà khoa học. Lee Hyun sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng được danh tính thực sự của Yu Byeong-jun. Ông nghĩ rằng nó sẽ là một cơ hội tốt để đặt câu hỏi. Lee Hyun đã cố gắng để nghĩ ra một số câu trả lời sâu sắc để nói với ông già. Yu Byeong-jun nhận thực tế này và cho biết , "Thư giãn, chỉ cho tôi biết những gì bạn nghĩ đến ngay lập tức." Lee Hyun trả lời khá đơn giản: "Tôi không biết. Tôi chỉ sống. Để ăn, sinh sống, và kiếm tiền. "Lee Hyun đã đưa ra một câu trả lời rằng Yu Byeong-jun mong đợi. Đó là một câu trả lời đơn giản với độ rõ nét chưa từng có." Cảm xúc là như lá rơi vào mùa thu. Bạn đã cảm thấy mùa đông lạnh đến sản phẩm nào của lá từ cây? "Mùa thu và mùa đông chỉ là lạnh. Vì vậy, tôi chắc chắn rằng để mặc quần áo dày. Và cũng lót tốt." "Kẻ trẻ không phải mặc đồ lót vì thời trang bức chế bạn không nên mặc bất kỳ. "" Đó là tốt nhất để sống ấm áp. "" Những gì bạn nghĩ là điều quan trọng nhất cần thiết để sống? "Lee Hyun không cần phải suy nghĩ hai lần." Tiền. "" Đối với tiền bỏ ra? "" Có danh dự, bạn bè, và gia đình không quan trọng? "" Là Honor được văng vào tôi bằng những gì người khác nghĩ là quan trọng? Bạn cần tiền để thậm chí duy trì một tình bạn. Bạn đã có để chăm sóc gia đình của bạn. Có quá nhiều lần mà nếu bạn không có tiền, sau đó bạn sẽ không có khả năng chăm sóc của gia đình bạn. Tiền là cần thiết để giữ trật tự để bạn có một cái gì đó để dựa vào ". Yu Byeong-jun chậm rãi gật đầu của mình đầu. "Tôi không biết rằng nhiều người chỉ nghĩ đến tiền." Không có bất cứ điều gì trái còn để nói nhưng Hyun tiếp tục vẫn ngồi trên băng ghế dự bị. Dần dần đã có sự gia tăng số lượng người bắt đầu đi qua chúng. Không có chuyện có thể giữ Lee Hyun từ bỏ bữa sáng nên anh đứng lên từ băng ghế dự bị. "Nó lạnh ở đây ông già, vì vậy bạn nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt." "dây thần kinh của tôi sẽ cho tôi biết hay không để đi. "Khi Lee Hyun mất một vài bước theo hướng của khách sạn, anh nhìn lại." Dưới đây giúp mình một số ca cao nóng. "Sau đó, ông lấy ra 200 ₩ và đặt nó trong tay của Yu Byeong-jun. Yu Byeong- Tháng Sáu vẫn im lặng bởi vì nó đã được lần đầu tiên ông đã được điều trị như vậy. Anh ta không biết rằng đã có một chuyến đi thực tế dự kiến cho các sinh viên đến từ Đại học Hàn Quốc, và rằng Lee Hyun sẽ được trộn lẫn trong nhóm này là tốt. Nếu anh hadn 't nhận được cho chạy bộ buổi sáng sớm của mình, họ sẽ không thể gặp nhau. Các công ty Unicorn vẫn còn sống và đằng sau hậu trường trong nhiều thập kỷ. Nhưng bên dưới vóc dáng xương Yu Byeong-jun, có đoan trang chảy thông cảm. "Ha Ha. Unbelievable. "Sự lạnh lùng của anh cảm thấy không bao giờ có thể được cảm nhận bởi những người khác. Các nhà khoa học mà đã biết về anh ta là giám đốc của Unicorn sợ không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt. Nhưng Lee Hyun đã cho hắn đồng tiền xu và đối xử với anh như một người đàn ông già nghèo . "Lần cuối cùng tôi uống cái gì đó từ một máy bán hàng tự động đã được hơn 20 năm trước đây." Yu Byeong có một mong muốn đột ngột uống ca cao. Ông thấy các máy bán hàng tự động và nhìn vào nó để xem giá ca cao là 300 won. = ============================= Sau 3 ngày và 2 đêm tour, Lee Hyun trở về nhà! "Cuối cùng đó là những ngày cuối tuần." Một nụ cười tươi được vẽ trên miệng của mình. Anh dọn dẹp giặt giũ và các món ăn sau đó bật máy tính. Gọi trước tháng ba cuối cùng của sự tham lam, guild tiến về phía trước khi họ đã bị bắt bởi vòng xoáy của cuộc chiến tranh đó chở họ đến lục địa Trung Legends tại Royal Road đã được tạo ra từ các cuộc xung đột không bao giờ kết thúc của nó và các chương trình đặc biệt khác nhau mà phát những truyền thuyết sống vào không khí. "Dường như có được một cuộc chiến tranh lớn xảy ra trong lục địa Trung ương." Thay vì video về săn bắn hoặc nhiệm vụ tại Hội trường lớn danh dự, chỉ có video về cuộc chiến. Lee Hyun đã xem một vài video, mỗi một khoảng thời gian ngắn. Một đội quân lớn buộc tội về phía pháo đài giống như một làn sóng, và lăn bánh xe của họ, các loại vũ khí bao vây tiếp cận là tốt. Tại đây, các hậu vệ chống lại quyết liệt bằng cách bắn mũi tên và phép thuật. Mặc dù một số quản lý để anh dũng bảo vệ và ngăn chặn những kẻ xâm lược, hầu hết rơi vào các guild xâm lược. Đó là bởi vì họ không chiến đấu trừ khi họ chắc chắn chiến thắng của họ. Thực tế là họ chuẩn bị cho một thời gian dài giúp là tốt. "Nơi nào chúng ta phải đi để thoát khỏi chiến tranh?" "Các thương gia từ các vùng Moldroon hãy cẩn thận. Quân đội đó đã bị mất các đường cung cấp của họ đã bắt đầu cuộc đột kích các tuyến đường thương mại. "Do việc tăng cường kiểm soát đối với các dungeon, chi phí để nhập dungeon trong lục địa Trung đang tiếp tục tăng." "Cậu không biết sao? Giá có đã tăng gấp đôi. "Các bảng thông báo là trong náo động với thông tin về cuộc chiến. Có rất nhiều thông báo tuyển dụng là tốt." Những người muốn cho các trận đánh và chiến thắng, tham gia các Bane Guild! Chúng tôi hứa rằng chúng tôi sẽ cung cấp cho bạn điều trị phù hợp với trình độ của mình. "Chúng ta đối phó với những người chơi không có trong bất kỳ guild. Khi người chơi trình độ cao tham gia, chúng tôi sẽ cung cấp các thiết bị phù hợp cho bạn. "Giá của các loại vũ khí và áo giáp trong lục địa Trung ương đã tăng lên đến gấp đôi giá ban đầu của nó, và các chi phí cho các thiết bị khác liên quan đến chiến tranh đã bắn xuyên qua trần nhà. Đối với các thương gia người bị xử lý vũ khí, một thị trường vàng đã mở ra. Đó là thiên đường cho Blacksmiths và thợ may là tốt. Mặt khác, có rất nhiều trường hợp thương nhân đã bị khám xét bởi các guild khác và không thể vận chuyển các vật liệu. Lee Hyun đã đăng nhập vào Liên minh tối Gamers. Ban yêu cầu đã được lấp đầy với yêu cầu lính đánh thuê để giúp trong chiến đấu. Trên báo thông tin, bạn có thể tìm thấy tình huống chiến đấu của từng vùng và sức mạnh của mỗi guild. Trong Continent Trung ương, đã có nhiều lâu đài, thị trấn và các pháo đài đó đã bị chiếm đóng bởi các guild. Mặc dù uy tín guild đều mạnh mẽ, cái gọi là guild rễ cỏ có số vượt trội. Mỗi guild sẽ có tối thiểu là 1 ~ 2 người chơi trình độ cao, và có các guild nhỏ chứa đầy người chơi cấp chỉ cao. Những người không có guild liên kết với nhau để tạo thành Guilds và chống lại quy mô của cuộc chiến tranh lớn đã được phát triển ra khỏi kiểm soát. Tiêu đề: Sự kết thúc của cuộc chiến tranh ở miền Trung Continent? Tiêu đề: Các mối quan hệ giữa tất cả các guild Tiêu đề: Top Secret Thông tin. Cuộc chiến với Haven không quá. Mặc dù có rất nhiều câu chuyện đáng để đọc, Lee Hyun đã không nghĩ rằng bất kỳ sự có liên quan ngay bây giờ. "Item giá đang đi lên, bạn phải nhảy tại cơ hội này để kiếm tiền." Có nhiều người tìm kiếm lính đánh thuê nhưng không có nhiều người nộp đơn. game thủ tối sử dụng các mục để khám phá hang động chưa được biết và để săn ở nhiệt. Điều này làm cho nó không thực tế để tham chiến, nó là vô ích để chết chỉ được ném một





























































































































































































































































Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: