From its beginnings of his critical analysis of Hegel to the uncomplet translation - From its beginnings of his critical analysis of Hegel to the uncomplet Vietnamese how to say

From its beginnings of his critical

From its beginnings of his critical analysis of Hegel to the uncompleted late work A Critique of Political Economy, Marx´s philosophy is committed to the goal of human emancipation. I should like, therefore, to introduce my hypotheses with a quote of the young Marx from 1843, since it expresses, as it were, the driving motif of his whole philosophical and political activity.




"Every emancipation is a restoration of the human world and of human relationships to man himself. Human emancipation will only be complete when the real individual man has absorbed into himself the abstract citizen; when as an individual man, in his everyday life, in his work, and in his relationships, he has become a species-being; and when he has recognized and organized his own powers (forces propres) as social powers so that he no longer separated his social power from himself as political power. " (Marx/Engels 1956, 1,p, 370, Marx/Engels 1978, p.46)




I
Marx carries on the struggle for emancipation as it was led by bourgeois advocators and their emancipative philosophy which, from humanism via the enlightenment right up to idealism, developed step by step into a philosophy of human freedom and historical responsibility. It did so by beginning to lead the discussion of emancipation back to "the world of human beings, to the conditions of people themselves" in order to make individuals aware of their social practice and thus to make it available to them. But at the same time Marx critically confronts its results at which the bourgeois-emancipatory movement stopped after achieving political power and which bourgeois philosophy legitimised in its most mature form, in Hegel´s philosophy of the state of history as the principal end of social development. Hegel´s philosophy reveals the limitations of the bourgeois emancipation movement which sees its fulfillment in political liberation alone. In this it documents its inability to overcome new forms of social injustice and repressive circumstances at the same time. Such a philosophy shows what it is to give up critical-emancipatory ideals after the achievement of political demands and to turn what was achieved into affirmation and apology, even if this comes about at the expense of a new class of socially deprived people for whom the emancipation movement of yesteryear has no validity.

Like no other bourgeois philosopher before or after him, Hegel recognised and stated the inner contradictions and strife of bourgeois-capitalist society. He not only - as he says - worked out the dependence and distress of the class tied to work (Marx/Engels 1956, 7, p.389); he also underlined expressly "that despite an excess of wealth bourgeois society is not rich enough to check excessive poverty and the creation of a penurious rabble" (ibid., p.390) since both are incurably renewed by industrial production methods and reproduced to an increasing degree. Although Hegel sees this basic contradiction in the economic basis and admits that the political state can only mitigate it but never abolish it, he nevertheless proclaims that the bourgeois state is the highest fulfillment of human morality; for here the will of the individual and the will of all come together in a living unity insofar as the political freedom of the individuals is constitutive for modern states, as too the will of all in patriotic sentiments is the basis for the political thinking and action of the individuals. In his critical analysis of Hegel´s philosophy, Marx makes it clear that Hegel not only states a limit of his own thinking, but states the principal limitations of the bourgeois emancipation movement itself. It was always directed only at progress in the awareness of political, constitutional freedom in its intellectual and political struggles; it doesn't realize that it itself must be grateful to an economic development, to the process of the economic independence of citizens through capitalistic production methods. Thus it also can't see that this process which creates civil wealth and freedoms at the same time creates also a new class of socially repressed and exploited people tied to their work whose basic deprivation at the hands of capitalistic production methods cannot be abolished by political or civil freedoms.

The emancipative bourgeois philosophy, politics and pedagogy began with the promise of the liberation and self-fulfilment of all individuals in a democratic society the responsibility for which was born by everybody; and gradually this movement did succeed in realizing political freedoms of the individual and democratic constitutions. However, from Hegel until today, bourgeois philosophy has not reflected upon the connection of political emancipation and economic development. Therefore capitalistic or industrial production methods as a contradiction in the way of the emancipation of all people seem to such a philosophy on the one hand to be an insuperable fact which has to be simply accepted, and on the other the said philosophy considers achieved political freedoms in modern civil states to be already the fulfilment of all possible liberation. Here lies the reason for turning from an emancipatory theory into an apologetic one.

Marx, in contrast, stays with the original, more principle perspective of human emancipation. For him too it is a question of the realization of freedom and morality in a "unity of individual will and the absolute will". But he doesn't at all see these as fulfilled in the modern state. The unity can be achieved, rather, only where the social contradictions and class antagonism produced by capitalistic production methods are overcome. This fulfilment, then, of freedom and morality is still to be achieved; it still has to be fought for by the revolutionary movement of the socially repressed and deprived in a revolt against capitalistic production conditions.
The goal of this revolutionary revolt is human emancipation beyond the limits of bourgeois-political emancipation, the building of a solidaric society of free individuals, a humane world society of humanity as such. In order to show the real conditions of the possibility of such work from the Paris Manuscripts of 1844 to the late work A Critique of Political Economy, on the critical analysis of the basic contradictions inherently in capitalistic production methods in order to work out the possibility and the necessity of their abolition on the basis of the conditions which made them arise and of the logic of their developmental laws. He demonstrates that the political economy of bourgeois society is by no means an anthropologically determined, fixed fact, but rather is produced - even if unconsciously - by social practice and therefore in principle can be revolutionized by conscious and solidaric action of individuals.

II
In order to grasp analytically the inherent condition of capitalistic society Marx has to probe, deeper than bourgeois, social philosophy and philosophy of history which, since it only reflects on constitutional freedoms, cannot see the connection of these with the economic basis. The main starting point for Marx´s theory after 1844 is social production, work and practice. From the very beginning the unity of these three basic determinants of human survival and action must be underlined. For where these are pulled apart - so that, for example, the working struggle with nature and the communicative practice of human relations are understood to mean anthropologically determined, separate lines of development - we fall back to the level of bourgeois social theories and cannot grasp the elementary contradictions of our present social reality nor find a single possibility of overcoming it.

In its most elementary sense, the concept of social production, work and practice states that it is people themselves who produce their relationship to nature, to other people, and who produce their forms of thinking. Of course, there are conditions dictated by natural history and natural conditions of being human, but these themselves are subject to re-forming in history through social production. Thus social production stands at the center of the dialectic of human beings and nature, insofar as on the one hand human beings as a species are necessarily a part of nature and can only retain and secure their material subsistence in a constant struggle with nature, but on the other hand it is the production and reproduction of our social life through which our relationship to nature is determined and changed in the process of ongoing history.

Furthermore and above all, social production is the basis and the motor of what we call history, for it is people themselves who, by subsisting in society, form their social lives at the same time in all social and cultural, practical and theoretic forms elaborates in the Foundations of the Critique:




"Not only do the objective conditions change in the act of reproduction, e.g. the village becomes a town, the wilderness a cleared field etc., but the producers change, too, in that they bring out new qualities in themselves, develop themselves in production, transform themselves, develop new powers and ideas, new modes of intercourse, new needs and new language." (Gr. 394/ Foundations, 494)



The "individuals who produces in society" by definition - for "production by an isolated individual outside society... is as much of an absurdity as is the development of language without individuals living together and talking to each other" (Gr. 5, Foundations, 84) - they create themselves, then, in their social work and practice, the conditions of their cultural definiteness in which they live.

What is decisive here is that Marx from the very beginning is beyond the difficulty of previous political philosophy between Rousseau´s social contract of isolated individuals who are supposed to constitute society and Hegel´s reason of the absolute will which asserts the general, social ideal with
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
Từ khởi đầu của mình của ông phân tích quan trọng của Hegel để các cao cuối làm việc A phê bình kinh tế chính trị, triết lý Marx´s là cam kết mục tiêu của giải phóng nô lệ của con người. Tao nên thích, do đó, giới thiệu của tôi giả thuyết với một trích đoạn trong Marx trẻ từ năm 1843, kể từ khi nó thể hiện, như nó được, lái xe của mình hoạt động hoàn toàn triết học và chính trị. "Mỗi giải phóng nô lệ là một phục hồi của thế giới con người và của mối quan hệ của con người để con người mình. Giải phóng nô lệ của con người sẽ chỉ được hoàn thành khi người đàn ông thực sự cá nhân đã sáp nhập vào mình trừu tượng công dân; Khi là một người đàn ông cá nhân, trong cuộc sống hàng ngày của mình, công việc của mình và mối quan hệ của mình, ông đã trở thành một loài-người; và khi ông đã được công nhận và tổ chức sức mạnh riêng của mình (lực lượng propres) như là quyền lực xã hội do đó ông không còn tách quyền lực xã hội của mình từ mình như quyền lực chính trị. "(Marx/Engels 1956, 1, p, 370, Marx/Engels 1978, p.46) TôiMarx mang vào cuộc đấu tranh cho tự do như nó đã được lãnh đạo bởi advocators tư sản và của triết lý emancipative mà, từ nhân văn qua quyền khai sáng đến chủ nghĩa duy tâm, phát triển từng bước thành một triết lý của con người tự do và trách nhiệm lịch sử. Nó đã từng đầu để lãnh đạo các cuộc thảo luận của giải phóng nô lệ trở lại "thế giới của con người, với điều kiện của nhân dân mình" để làm cho cá nhân nhận thức của thực tế xã hội của họ và như vậy để làm cho nó có sẵn cho họ. Nhưng cùng một lúc Marx giới phê bình đối mặt với kết quả của nó lúc đó phong trào emancipatory tư sản dừng lại sau khi đạt được quyền lực chính trị và triết lý tư sản mà legitimised ở dạng đặt trưởng thành, trong Hegel´s triết lý của nhà nước của lịch sử là hiệu trưởng cuối phát triển xã hội. Hegel´s triết học cho thấy những hạn chế của phong trào tự do tư sản mà thấy của nó hoàn thành trong chính trị giải phóng một mình. Ở đây nó tài liệu của nó không có khả năng vượt qua các hình thức mới của xã hội bất công và đàn áp hoàn cảnh cùng một lúc. Một triết lý cho thấy những gì nó là từ bỏ quan trọng emancipatory lý tưởng sau khi thành tích của chính trị yêu cầu và để biến những gì đã đạt được vào khẳng định và lời xin lỗi, ngay cả nếu điều này nói chi phí của một lớp học mới của xã hội tước mọi người cho người mà phong trào giải phóng của năm qua đã không có hiệu lực.Như không có khác tư sản nhà triết học trước hoặc sau khi anh ta, Hegel công nhận và khẳng định mâu thuẫn bên trong và xung đột xã hội chủ nghĩa tư bản tư sản. Ông không chỉ - như ông nói - làm việc ra sự phụ thuộc và đau khổ của các lớp học gắn với làm việc (Marx/Engels 1956, 7, p.389); Ông cũng nhấn mạnh rõ ràng "rằng mặc dù sự dư thừa của sự giàu có xã hội tư sản không phải là phong phú, đủ để kiểm tra quá nhiều đói nghèo và tạo ra một rabble penurious" (ibid., p.390) kể từ khi cả hai đều incurably gia hạn bằng phương pháp sản xuất công nghiệp và sao chép đến một mức độ ngày càng tăng. Mặc dù Hegel nhìn thấy này mâu thuẫn cơ bản trong cơ sở kinh tế và thừa nhận rằng nhà nước chính trị có thể chỉ giảm thiểu nó nhưng không bao giờ xóa bỏ nó, ông vẫn tuyên bố rằng nhà nước tư sản là thực hiện cao nhất về đạo đức của con người; Đối với ở đây sẽ của các cá nhân và sẽ là của tất cả đến với nhau trong sự thống nhất sống một phạm vi như sự tự do chính trị của các cá nhân là như cho kỳ hiện đại, như quá sẽ của tất cả trong tình cảm yêu nước là cơ sở cho chính trị suy nghĩ và hành động của các cá nhân. Trong phân tích của ông quan trọng của triết học Hegel´s, Marx làm cho nó rõ ràng rằng Hegel không chỉ nói một giới hạn suy nghĩ của riêng mình, nhưng tiểu bang những hạn chế chính của phong trào giải phóng nô lệ tư sản chính nó. Nó luôn luôn hướng dẫn chỉ tại tiến bộ trong nhận thức chính trị, hiến pháp tự do trong các cuộc đấu tranh chính trị và trí tuệ; nó không nhận ra rằng nó chính nó phải được biết ơn đối với sự phát triển kinh tế, đến quá trình kinh tế độc lập của các công dân thông qua phương pháp sản xuất tư bản. Do đó, nó cũng không thể thấy rằng quá trình này tạo ra sự giàu có dân sự và quyền tự do đồng thời cũng tạo một lớp mới của xã hội repressed và khai thác những người gắn với công việc của họ mà thiếu thốn cơ bản trong bàn tay của chủ nghĩa tư sản xuất phương pháp không thể được abolished của quyền tự do chính trị hoặc dân sự.Triết lý tư sản emancipative, chính trị và sư phạm bắt đầu với lời hứa của giải phóng và tự hoàn thành tất cả cá nhân trong một xã hội dân chủ trách nhiệm mà được sinh ra bởi tất cả mọi người; và dần dần phong trào này đã thành công trong việc thực hiện quyền tự do chính trị của Hiến pháp cá nhân và dân chủ. Tuy nhiên, từ Hegel cho đến nay, tư sản triết học đã không phản ánh khi kết nối của tự do chính trị và phát triển kinh tế. Do đó phương pháp sản xuất tư bản hoặc công nghiệp như một mâu thuẫn trong cách của sự giải phóng của tất cả mọi người dường như một triết lý một mặt là một thực tế insuperable mà đã được chỉ đơn giản là chấp nhận, và trên các triết lý cho biết sẽ xem xét quyền tự do chính trị đạt được trong kỳ dân sự hiện đại là đã hoàn thành tất cả có thể phóng. Ở đây nằm lý do để chuyển từ một lý thuyết emancipatory vào một apologetic.Marx, ngược lại, ở lại với bản gốc, thêm nguyên tắc quan điểm của giải phóng nô lệ của con người. Cho anh ta quá, nó là một câu hỏi về việc thực hiện của tự do và đạo Đức trong một "sự thống nhất của cá nhân sẽ và tuyệt đối sẽ". Nhưng ông không ở tất cả xem đây như thực hiện trong nhà nước hiện đại. Sự thống nhất có thể đạt được, thay vào đó, chỉ nơi xã hội mâu thuẫn và lớp antagonism được sản xuất bởi phương pháp sản xuất tư bản được vượt qua. Hoàn thành việc này, sau đó, tự do và đạo Đức là vẫn phải đạt được; nó vẫn còn phải được chiến đấu cho bởi phong trào cách mạng xã hội repressed và lũ trong một cuộc nổi dậy chống lại điều kiện sản xuất tư bản. Mục đích của cuộc khởi nghĩa cách mạng này là con người giải phóng nô lệ ngoài giới hạn của tự do chính trị tư sản, việc xây dựng một xã hội solidaric của cá nhân miễn phí, một xã hội nhân đạo thế giới của nhân loại như vậy. Để hiển thị các điều kiện thực tế của các khả năng như vậy làm việc từ bản thảo Paris của 1844 để cuối làm việc phê phán A của kinh tế chính trị, trên các phân tích quan trọng cơ bản mâu thuẫn vốn trong sản xuất tư bản phương pháp để làm việc trong khả năng và sự cần thiết của bãi bỏ trên cơ sở các điều kiện mà làm cho họ phát sinh và logic của luật pháp của họ phát triển. Ông đã chứng tỏ rằng nền kinh tế chính trị của xã hội tư sản là do không có nghĩa là một xác định anthropologically, cố định thực tế, nhưng thay vào đó là sản xuất - thậm chí nếu vô thức - bởi xã hội thực hành và do đó về nguyên tắc có thể được cách mạng hóa của ý thức và solidaric hành động của cá nhân.IIĐể nắm bắt phân tích điều kiện vốn có của xã hội chủ nghĩa tư Marx đã đến thăm dò, sâu hơn tư sản, xã hội triết học và triết học của lịch sử, kể từ khi nó chỉ phản ánh về hiến pháp tự do, không thể nhìn thấy kết nối của những việc này với cơ sở kinh tế. Là điểm khởi đầu chính cho lý thuyết Marx´s sau khi 1844 là xã hội sản xuất, làm việc và thực hành. Từ đầu sự thống nhất của các yếu tố quyết định ba cơ bản của sự sống còn của con người và hành động phải được nhấn mạnh. Cho nơi đây được kéo apart - do đó, ví dụ, cuộc đấu tranh làm việc với thiên nhiên và thực hành giao tiếp của con người quan hệ được hiểu để có nghĩa là anthropologically xác định, dòng riêng biệt của phát triển - chúng tôi rơi trở lại mức độ lý thuyết xã hội tư sản và không thể nắm bắt những mâu thuẫn tiểu học của chúng tôi thực tế xã hội hiện nay cũng không tìm thấy một khả năng duy nhất để vượt qua nó.Trong ý nghĩa cơ bản nhất của nó, thị trấn này có khái niệm về sản xuất xã hội, làm việc và thực hành nói rằng nó là người dân mình những người sản xuất của mối quan hệ với thiên nhiên, để những người khác, và những người sản xuất các hình thức của tư duy. Tất nhiên, có những điều kiện quyết định bởi lịch sử tự nhiên và các điều kiện tự nhiên của con người, nhưng những bản thân có thể tái tạo thành trong lịch sử thông qua sản xuất xã hội. Do đó sản xuất xã hội đứng ở trung tâm của biện chứng của con người và thiên nhiên, phạm vi như một mặt con người như một loài nhất thiết phải là một phần của thiên nhiên và có thể chỉ giữ lại và an toàn của sinh vật liệu trong một cuộc đấu tranh liên tục với thiên nhiên, nhưng mặt khác nó là sản xuất và sinh sản của đời sống xã hội của chúng tôi thông qua đó các mối quan hệ với thiên nhiên xác định và thay đổi trong quá trình liên tục lịch sử.Hơn nữa và trên tất cả, sản xuất xã hội là cơ sở và động cơ của những gì chúng tôi gọi lịch sử, cho nó là người dân mình người, bằng tồn trong xã hội, tạo thành cuộc sống xã hội của họ cùng một lúc trong tất cả các hình thức xã hội và văn hóa, thực tế và lý thuyết elaborates trong các cơ sở của sự phê phán: "Không chỉ làm mục tiêu điều kiện thay đổi trong hành vi sao chép, ví dụ như làng trở thành thị trấn, nơi hoang dã một lĩnh vực thông vv, nhưng các nhà sản xuất thay đổi, quá, trong đó họ đưa ra các phẩm chất mới trong chính họ, phát triển bản thân trong sản xuất, biến đổi chính mình, phát triển các quyền hạn mới và ý tưởng, các chế độ mới của giao hợp, nhu cầu mới và ngôn ngữ mới." (Gr. 394 / cơ sở, 494) Các "cá nhân những người sản xuất trong xã hội" theo định nghĩa - cho "sản xuất bởi một cá nhân bị cô lập bên ngoài xã hội... là càng nhiều của một absurdity như là sự phát triển của ngôn ngữ mà không có cá nhân sống với nhau và nói chuyện với nhau" (Gr. 5, cơ sở, 84) - họ tạo ra mình, sau đó, trong xã hội của họ làm việc và thực hành, các điều kiện của của definiteness văn hóa trong đó họ sinh sống.Những gì là quyết định ở đây là Marx từ đầu là vượt ra ngoài những khó khăn của triết học chính trị trước giữa Rousseau´s hợp đồng xã hội từ các cá nhân bị cô lập, những người có nghĩa vụ phải tạo thành xã hội và Hegel´s lý do của tuyệt đối sẽ đó khẳng định lý tưởng chung, xã hội với
Being translated, please wait..
Results (Vietnamese) 2:[Copy]
Copied!
Từ khởi đầu của nó phân tích phê phán của ông về Hegel đến công việc dở dang cuối Một phê bình về kinh tế chính trị, triết học Marx's cam kết mục tiêu giải phóng con người. Tôi muốn, do đó, để giới thiệu giả thuyết của tôi với một trích dẫn của các bạn trẻ Marx từ năm 1843, kể từ khi nó thể hiện, như nó là, các motif lái xe hoạt động triết học và chính trị toàn bộ của mình. "Mỗi giải phóng là một sự phục hồi của thế giới con người và . các mối quan hệ con người với con người mình Giải phóng con người sẽ chỉ được hoàn thành khi người đàn ông cá nhân sản đã hấp thụ vào mình những công dân trừu tượng, khi là một con người cá biệt, trong cuộc sống hàng ngày của mình, trong công việc của mình, và trong các mối quan hệ của mình, ông đã trở thành một loài phúc;. và khi ông đã được công nhận và tổ chức, quyền hạn của mình (lực lượng propres) như quyền hạn xã hội để ông không còn tách quyền lực xã hội của mình với chính mình như là quyền lực chính trị "(Marx / Engels 1956, 1, p, 370, Marx / Engels 1978, p.46) Tôi Marx mang về cuộc đấu tranh cho sự giải thoát vì nó được dẫn dắt bởi advocators tư sản và triết lý emancipative của họ mà, từ chủ nghĩa nhân đạo thông qua các giác ngộ ngay đến chủ nghĩa lý tưởng, phát triển từng bước thành một triết lý về sự tự do của con người và trách nhiệm lịch sử. Nó đã làm như vậy bằng cách bắt đầu để dẫn dắt cuộc thảo luận về giải phóng trở lại "thế giới của con người, với điều kiện của bản thân người dân" để làm cho cá nhân nhận thức được thực tế xã hội của họ và vì thế làm cho nó có sẵn cho họ. Nhưng đồng thời phê phán Marx đối mặt với kết quả của nó mà tại đó các phong trào giải phóng tư sản-dừng lại sau khi đạt được quyền lực chính trị và triết lý mà tư sản hợp pháp hóa ở dạng trưởng thành nhất của mình, trong Hegel's triết lý của nhà nước trong lịch sử như là kết thúc chính của sự phát triển xã hội . Triết lý Hegel's tiết lộ những hạn chế của phong trào giải phóng tư sản mà thấy được nên trọn trong giải phóng chính trị một mình. Trong tài liệu này, nó không có khả năng của mình để vượt qua những hình thức mới của sự bất công xã hội và hoàn cảnh áp cùng một lúc. Một triết lý như vậy cho thấy những gì nó là từ bỏ những lý tưởng phê phán mang tính giải phóng sau khi đạt được các yêu cầu chính trị và để biến những gì đã đạt được thành lời khẳng định và lời xin lỗi, ngay cả khi điều đó đã phải trả giá bằng một lớp mới của người dân bị tước đoạt về mặt xã hội cho người mà phong trào giải phóng của năm qua không có giá trị. Giống như không có tư sản triết học khác trước hoặc sau khi anh ta, Hegel được công nhận và tuyên bố những mâu thuẫn bên trong và xung đột của xã hội tư sản tư bản. Ông không chỉ - như ông nói - làm việc ra sự phụ thuộc và đau khổ của giai cấp gắn liền với hoạt động (Marx / Engels 1956, 7, p.389); ông cũng nhấn mạnh rõ ràng "rằng mặc dù một dư thừa của xã hội tư sản giàu có là không đủ giàu để kiểm tra nghèo quá mức và sự sáng tạo của một đám đông ồn ào không màu mở" (ibid., p.390) vì cả hai đều incurably gia của các phương pháp sản xuất công nghiệp và sao chép vào một tăng mức độ. Mặc dù Hegel thấy mâu thuẫn cơ bản này trong các cơ sở kinh tế và thừa nhận rằng nhà nước chính trị chỉ có thể giảm thiểu nó nhưng không bao giờ bỏ nó, ông vẫn tuyên bố rằng nhà nước tư sản là sự ứng cao nhất của đạo đức con người; vì ở đây ý muốn của cá nhân và ý chí của tất cả đến với nhau trong sự hiệp nhất sống chừng mực như sự tự do chính trị của cá nhân là cấu cho các tiểu bang hiện đại, như quá ý chí của tất cả trong tình cảm yêu nước là cơ sở cho tư duy chính trị và hành động của các cá nhân. Trong phân tích phê phán của ông về triết học Hegel's, Marx làm cho nó rõ ràng rằng Hegel không chỉ khẳng định một giới hạn của suy nghĩ riêng của mình, nhưng nói những hạn chế chủ yếu của giai cấp tư sản giải phóng chuyển dịch. Nó luôn luôn đạo diễn duy nhất tại sự tiến bộ trong nhận thức, tự do hiến pháp chính trị trong cuộc đấu tranh trí tuệ và chính trị của mình; nó không nhận ra rằng bản thân nó phải biết ơn một sự phát triển kinh tế, đến quá trình của sự độc lập kinh tế của người dân thông qua các phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa. Vì vậy, nó cũng không thể thấy rằng quá trình này sẽ tạo ra sự giàu có và quyền tự do dân sự đồng thời cũng tạo ra một lớp mới của những người xã hội bị đàn áp và khai thác gắn với công việc của mình mà thiếu thốn cơ bản dưới bàn tay của phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa không thể bị xóa bỏ bởi chính trị . hoặc các quyền tự do dân sự Triết lý tư sản emancipative, chính trị và phương pháp sư phạm bắt đầu với lời hứa về sự giải phóng và tự hoàn thiện của tất cả các cá nhân trong một xã hội dân chủ là trách nhiệm mà được sinh ra bởi tất cả mọi người; và dần dần phong trào này đã thành công trong việc thực hiện các quyền tự do chính trị của các hiến pháp của cá nhân và dân chủ. Tuy nhiên, từ Hegel đến ngày hôm nay, triết học tư sản đã không được phản ánh trên các kết nối của sự giải phóng chính trị và phát triển kinh tế. Vì vậy phương pháp sản xuất tư bản chủ nghĩa hoặc công nghiệp như là một sự mâu thuẫn trong con đường của sự giải thoát của tất cả mọi người dường như như một triết lý, một mặt là một thực tế không thể vượt qua mà đã được chỉ đơn giản là chấp nhận, và bên kia là các triết lý nói coi đạt được các quyền tự do chính trị ở các tiểu bang dân hiện đại để đã được thực hiện đầy đủ của tất cả các giải thoát có thể. Ở đây có một lý do để chuyển từ một lý thuyết mang tính giải phóng vào một lỗi. Marx, ngược lại, ở lại với bản gốc, quan điểm nguyên tắc hơn về sự giải phóng con người. Đối với ông quá nó là một câu hỏi của việc thực hiện các quyền tự do và đạo đức trong một "sự thống nhất ý chí của cá nhân và ý chí tuyệt đối". Nhưng ông không ở tất cả nhìn thấy những là đã hoàn thành trong nước hiện đại. Sự thống nhất có thể đạt được, chứ không phải, mà chỉ có những mâu thuẫn xã hội và đối kháng giai cấp được sản xuất bằng phương pháp sản xuất tư bản được khắc phục. Thực hiện điều này, sau đó, tự do và đạo đức vẫn phải đạt được; nó vẫn có được chiến đấu cho các phong trào cách mạng của áp xã hội và bị tước đoạt trong một cuộc nổi dậy chống lại điều kiện sản xuất tư bản chủ nghĩa. Mục tiêu của cuộc khởi nghĩa cách mạng này là sự giải phóng con người vượt ra ngoài giới hạn của sự giải phóng tư sản-chính trị, xây dựng một xã hội solidaric của cá nhân tự do, một xã hội thế giới nhân đạo của nhân loại như vậy. Để hiển thị các điều kiện thực tế về khả năng làm việc như vậy từ các bản thảo Paris năm 1844 đến cuối năm công việc Một phê bình về kinh tế chính trị, trên các phân tích quan trọng của những mâu thuẫn cơ bản vốn có trong phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa để làm việc ra các khả năng và sự cần thiết của việc bãi bỏ của họ trên cơ sở các điều kiện mà làm cho họ phát sinh và logic của pháp luật phát triển của chúng. Ông chứng minh rằng các nền kinh tế chính trị của xã hội tư sản là do không có nghĩa là một nhân học xác định, thực tế cố định, nhưng thay vì được sản xuất - ngay cả khi vô tình - bằng cách thực hành xã hội và do đó về nguyên tắc có thể được cách mạng hóa bằng hành động có ý thức và solidaric của các cá nhân. II Để để nắm bắt cách phân tích các điều kiện vốn có của xã hội tư bản chủ nghĩa Marx có thăm dò, sâu sắc hơn tư sản, triết học xã hội và triết học lịch sử đó, vì nó chỉ phản ánh về các quyền tự do hiến pháp, không thể nhìn thấy kết nối của những việc này với các cơ sở kinh tế. Điểm khởi đầu chính cho lý thuyết Marx's sau 1844 là sản xuất xã hội, làm việc và thực hành. Từ khi bắt đầu sự thống nhất của ba yếu tố quyết định cơ bản của sự sống còn của con người và hành động phải được gạch chân. Vì nơi này bị tách xa nhau - do đó, ví dụ, các cuộc đấu tranh làm việc với thiên nhiên và những thực hành truyền thông của các mối quan hệ của con người được hiểu là nhân học xác định, đường dây riêng biệt của sự phát triển - chúng tôi rơi trở lại mức độ lý thuyết xã hội tư sản và không thể nắm bắt những mâu thuẫn cơ bản của thực tế xã hội hiện nay của chúng tôi cũng không tìm thấy một khả năng duy nhất để khắc phục nó. Trong ý nghĩa cơ bản nhất của nó, khái niệm về sản xuất xã hội, làm việc và thực hành nói rằng nó là bản thân người dân đã sản xuất ra mối quan hệ của họ với thiên nhiên, với những người khác, và những người sản xuất các hình thức suy nghĩ của họ. Tất nhiên, có những điều kiện quyết định bởi lịch sử tự nhiên và điều kiện tự nhiên của con người, nhưng các chính họ là buộc phải tái hình thành trong lịch sử thông qua sản xuất xã hội. Như vậy sản xuất xã hội đứng ở trung tâm của phép biện chứng của con người và thiên nhiên, chừng nào trên con người một tay như một loài là thiết phải là một phần của tự nhiên và chỉ có thể duy trì và đảm bảo tự cung tự cấp nguyên liệu của họ trong một cuộc đấu tranh liên tục với thiên nhiên, nhưng Mặt khác, nó là sản xuất và sinh sản của đời sống xã hội của chúng tôi thông qua đó mối quan hệ của chúng ta với thiên nhiên được xác định và thay đổi trong quá trình lịch sử đang diễn ra. Hơn nữa và trên tất cả, sản xuất xã hội là cơ sở và động cơ của những gì chúng ta gọi là lịch sử, cho nó là người thân người, bởi nguồn sống trong xã hội, hình thành đời sống xã hội của họ cùng một lúc trong tất cả các hình thức trau chuốt văn hóa xã hội, thực hành và lý thuyết trong Foundations của Phê phán: "Không chỉ các điều kiện khách quan thay đổi trong hành vi sinh sản, ví dụ như làng trở thành một thị trấn, vùng hoang dã một lĩnh vực xóa vv, nhưng các nhà sản xuất thay đổi, quá, trong đó họ mang ra chất mới trong bản thân, phát triển bản thân trong sản xuất, tự biến đổi, phát triển sức mạnh và ý tưởng mới, phương thức mới giao hợp, nhu cầu mới và ngôn ngữ mới. " (Gr 394 / Foundations, 494). Các "cá nhân sản xuất trong xã hội" theo định nghĩa - cho "sản xuất bởi một cá nhân riêng rẽ bên ngoài xã hội ... là càng nhiều của một điều ngớ ngẩn như là sự phát triển của ngôn ngữ mà không cá nhân sinh sống với nhau và nói chuyện để "nhau (Gr 5, Foundations, 84). -. họ tạo ra cho mình, sau đó, trong công tác xã hội và thực hành của họ, các điều kiện của tính xác định văn hóa của họ, trong đó họ sống gì là quyết định ở đây là Marx ngay từ đầu là ngoài những khó khăn của triết học chính trị trước đây giữa hợp đồng xã hội Rousseau's của cá nhân cô lập người được cho là cấu thành xã hội và Hegel's lý do của ý chí tuyệt đối mà khẳng định chung, lý tưởng xã hội với



































Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: