Verse 2. My thought. The er, rea, which we have rendered

Verse 2. My thought. The er, rea, w

Verse 2. My thought. The er, rea, which we have rendered "thought”, signifies also a friend or companion, on which account some read—thou knowest what is nearest me afar off, a meaning more to the point than any other, if it could be supported by example. The reference would then be very appropriately to the fact that the most distant objects are contemplated as near by God. Some for "afar of read beforehand, in which signification the Hebrew word is elsewhere taken; as if he had said, O Lord, every thought which I conceive in my heart is already known to thee beforehand.—John Calvin.
Verse 2. Thought. In all affliction, in all business, a man's best comfort is this, that all he does and even all he thinks, God knows. In the Septuagint we read dialogiomous, that is, "reasonings." God knows all our inner ratiocination, all the dialogues, all the colloquies of the soul with itself.—Thomas Le Blanc.
Verse 2. Thou understandest my thought. Before men we stand as opaque beehives. They can see the thoughts go in and out of us, but what work they do inside of a man they cannot tell. Before God we are as glass beehives, and all that our thoughts are doing within us he perfectly sees and understands.—
Henry Ward Beecher.
Verse 2. Thou understandest my thought afar off.
"Man may not see thee do an impious deed;
But God thy very inmost thought can read."
—Plutarch.
Verse 2. Afar off. This expression is, as in Ps 138:6, to be understood as contradicting the delusion (Job 22:12-14) that God's dwelling in heaven prevents him from observing mundane things.—Lange's Commentary.
Verse 2. Afar off. Both in distance, however far off a man may seek to hide his thoughts from God; and in time, for God knows the human thought before man conceives it in his heart, in his eternal prescience. The Egyptians called God the "eye of the world."—Thomas Le Blanc.
Verses 2-4. Do not fancy that your demeanour, posture, dress, or deportment are not under God's providence. You deceive yourself. Do not think that your thoughts pass free from inspection. The Lord understands them afar off. Think not that your words are dissipated in the air before God can hear. Oh, no! He knows them even when still upon your tongue. Do not think that your ways are so private and concealed that there is none to know or censure them. You mistake. God knows all your ways.—Johann David Frisch, 1731.
Verse 3. Thou compassest my path and my lying down, etc. The words that I have read unto you, seem to be a metaphor, taken from soldiers surrounding the ways with an ambush, or placing scouts and spies in every corner, to discover the enemy in his march; "Thou compassest my path”: thou hast (as it were) thy spies over me, wheresoever I go. By "path" is meant the outward actions and carriage of his ordinary conversation. By "lying down" is signified to us the private and close actions of his life; such as were attended only by darkness and solitude. In Ps 36:4, it is said of the wicked that "he deviseth mischief upon his bed", to denote not only his perverse diligence, but also his secrecy in it: and God is said to "hide his children in the secret of his pavilion", so that these places of rest and lying down are designed for secrecy and withdrawing. When a man retires into his chamber, he does in a manner, for a while, shut himself out of the world. And that this is the fine sense of that expression of lying down appears from the next words, "Thou art acquainted with all my ways”; where he collects in one word what he had before said in two; or, it may come in by way of entrance and deduction, from the former. As if he should say, Thou knowest what I do in my ordinary converse with men, and also how I behave myself when I am retired from them; therefore thou knowest all my actions, since a man's actions may be reduced either to his public or private deportment. By the other expression of "my ways" is here meant the total of a man's behaviour before God, whether in thoughts, words, or deeds, as is manifest by comparing this with other verses.—Robert South.
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
Câu 2. Suy nghĩ của tôi. Các er, rea, mà chúng tôi đã thực hiện "nghĩ", nghĩa là cũng một người bạn hay đồng hành, vào đó đọc một số tài khoản — ngươi knowest là gần nhất tôi xa tắt, có nghĩa là nhiều điểm hơn bất kỳ khác, nếu nó có thể được hỗ trợ bởi ví dụ. Tài liệu tham khảo sau đó sẽ rất thích hợp cho một thực tế rằng các đối tượng xa nhất được dự tính như gần bởi Đức Chúa trời. Một số cho "afar của đọc trước, trong đó signification từ tiếng Do Thái được thực hiện ở những nơi khác; Nếu như ông đã nói, O Lord, mọi suy nghĩ mà tôi thụ thai trong trái tim của tôi đã được tìm thấy để ngươi trước. — John Calvin.Câu 2. Suy nghĩ. Trong tất cả các phiền não, trong tất cả các doanh nghiệp, một người đàn ông tốt nhất thoải mái là điều này, rằng tất cả các ông đã làm, và thậm chí tất cả các ông nghĩ rằng Thiên Chúa biết. Trong Septuagint, chúng tôi đọc là dialogiomous, có nghĩa là, "gẫm." Thiên Chúa biết tất cả chúng tôi ratiocination bên trong, tất cả các cuộc đối thoại, tất cả các colloquies của linh hồn với chính nó.-Thomas Le Blanc.Câu 2. Thou understandest suy nghĩ của tôi. Trước khi người đàn ông chúng tôi đứng như đục tổ ong. Họ có thể nhìn thấy những suy nghĩ đi vào và ra khỏi chúng tôi, nhưng việc họ làm bên trong của một người đàn ông họ không thể nói. Trước khi Thiên Chúa chúng tôi như kính tổ ong, và tất cả những suy nghĩ của chúng tôi đang làm trong vòng chúng tôi anh ta hoàn toàn nhìn thấy và hiểu được.-Henry Ward Beecher.Câu 2. Thou understandest suy nghĩ của tôi xa ra."Người đàn ông có thể không nhìn thấy ngươi làm một hành động impious;Nhưng Đức Chúa trời ngươi suy nghĩ ở tận trong sâu rất có thể đọc."— Plutarch.Câu 2. Xa ra. Biểu hiện này là, như trong Ps 138:6, phải được hiểu như là contradicting ảo tưởng (công việc 22:12-14) rằng Thiên Chúa ở trong thiên đường ngăn cản anh ta quan sát những điều trần tục.-lời bình luận của Lange.Câu 2. Xa ra. Cả hai đều ở xa, Tuy nhiên xa một người đàn ông có thể tìm cách để che giấu những suy nghĩ của mình từ Thiên Chúa; và trong thời gian, đối với Thiên Chúa biết con người suy nghĩ trước khi người đàn ông conceives nó trong trái tim của mình, ở ông prescience vĩnh cửu. Người Ai Cập gọi là Thiên Chúa con mắt"của thế giới." -Thomas Le Blanc.Câu 2-4. Không thích rằng cách ăn ở, tư thế, ăn hoặc deportment là không dưới providence của Thiên Chúa. Bạn lừa dối chính mình. Đừng nghĩ rằng những suy nghĩ của bạn vượt qua miễn phí từ kiểm tra. Chúa hiểu họ xa ra. Không nghĩ rằng từ ngữ của bạn được ăn chơi trong không khí trước khi Thiên Chúa có thể nghe thấy. Oh, không! Ông biết chúng ngay cả khi vẫn còn trên lưỡi của bạn. Không nghĩ rằng cách của bạn rất riêng và che dấu đó là không có để biết hoặc kiểm duyệt chúng. Bạn nhầm lẫn. Chúa biết tất cả của bạn cách.-Johann David Frisch, 1731.Verse 3. Thou compassest my path and my lying down, etc. The words that I have read unto you, seem to be a metaphor, taken from soldiers surrounding the ways with an ambush, or placing scouts and spies in every corner, to discover the enemy in his march; "Thou compassest my path”: thou hast (as it were) thy spies over me, wheresoever I go. By "path" is meant the outward actions and carriage of his ordinary conversation. By "lying down" is signified to us the private and close actions of his life; such as were attended only by darkness and solitude. In Ps 36:4, it is said of the wicked that "he deviseth mischief upon his bed", to denote not only his perverse diligence, but also his secrecy in it: and God is said to "hide his children in the secret of his pavilion", so that these places of rest and lying down are designed for secrecy and withdrawing. When a man retires into his chamber, he does in a manner, for a while, shut himself out of the world. And that this is the fine sense of that expression of lying down appears from the next words, "Thou art acquainted with all my ways”; where he collects in one word what he had before said in two; or, it may come in by way of entrance and deduction, from the former. As if he should say, Thou knowest what I do in my ordinary converse with men, and also how I behave myself when I am retired from them; therefore thou knowest all my actions, since a man's actions may be reduced either to his public or private deportment. By the other expression of "my ways" is here meant the total of a man's behaviour before God, whether in thoughts, words, or deeds, as is manifest by comparing this with other verses.—Robert South.
Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: